19.
Ta nhắm mắt lại, không sợ chết duỗi tay ra, nhưng lại bị một đôi bàn tay lạnh băng giữ lại.
Tả Liễu khẽ cắn tai ta.
"Đổi cách khác."
Việc này thì có bao nhiêu cách mà đòi đổi?
Tả Liễu thật sự khiến ta mở rộng tầm mắt.
Trước kia ta còn nghĩ ta làm vậy sẽ khiến hắn xấu hổ, ta thật ngu xuẩn mà.
Vết thương của Tả Liễu rất nhanh đã khỏi, mà ngày mai chính là thiên kiếp của hắn.
Ta mệt mỏi tựa vào người hắn, uể oải hỏi.
"Chàng nghĩ là vào ngày mai hả?"
Tả Liễu gật đầu một cái.
"Có sáu phần là như vậy."
Ta thở ra.
"Mong chàng thuận lợi vượt qua thiên kiếp, nhưng nếu chàng không vượt qua được, ta sẽ mệt mỏi chết mất."
Ta thật ngu ngốc và ngây thơ, cho tới bây giờ mới nghĩ tới, nếu hắn vượt qua thiên kiếp, ta cũng sẽ rất mệt mỏi!
Ngày hôm sau, ta mở mắt ra, cả người ung dung thoải mái. Đuôi của Tả Liễu cũng không còn quấn trên người ta nữa.
Ta mờ mịt đứng dậy, đi dạo một vòng trong sơn động, mới phát hiện không thấy Tả Liễu.
20.
Ta lật nửa quả núi lên tìm, cũng không thấy được tung tích của Tả Liễu.
Đang lúc gấp gáp, chợt cảm giác được cuồng phong đang nổi lên, ở phía xa nổ lên một tiếng sấm vang trời.
Là Tả Liễu, hắn đang đối mặt với thiên kiếp.
Trong lòng ta thấp thỏm, lập tức chạy tới phía tiếng sấm truyền tới.
Lúc ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mang-xa-yeu-lai-muon-an-ta/3068287/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.