Nguyễn Yến Linh nhìn cô la lối um sùm mới thả ra, đổi mục tiêu thành véo má cô.
Đỗ Anh Thư:" Gì vậy? Tay mày vừa ăn xong mỡ, mày ăn ở văn minh lên xem nào bôi lên cả mặt tao."
Đáng lẽ nàng chỉ véo nhẹ một cái liền bỏ ra nhưng nàng lại đổi ý khi cô nói như vậy.
Nguyễn Yến Linh chỉ cười nhẹ, trìu mến mà không nói khiến cô nổi da gà, lạnh sống lưng.
Đỗ Anh Thư định nói gì thêm, nàng đã dùng nốt tay còn lại véo mỏ cô rồi dùng hết sức hai tay xoa mạnh vào mặt cô rồi vò cả đầu tóc của cô, mái tóc mới gội hôm qua hôm nay đầy mỡ lại còn bù xù. Cô lặng lẽ khóc trong lòng.
Làm như vậy chỉ có thể là đệ tử chân truyền của Vũ Minh Khuê. Đỗ Anh Thư ngậm ngùi ăn cay đắng, cô cầm hai tay nàng nhân lúc nàng không phòng ngự, cô đẩy nàng ngã xuống giường.
Hai tay kìm chặt tay nàng, giở nụ cười nham hiểm, đầy mưu mô.
Nguyễn Yến Linh:" Sao? Định trả thù tao?".
" Đúng, cho mày nói lời trăn trối, nhanh còn kịp."
Nàng trừng mắt đe dọa cô, Đỗ Anh Thư đáp lại cái nhìn của nàng bằng nụ cười khinh bỉ, nhếch mép thói quen của cô.
" Mày định làm gì? ".
" Đoán xem."
Nguyễn Yến Linh thử giãy ra nhưng cô lại dùng sức giữ tay nàng quá chặt khiến nàng lực bất tòng tâm.
" Tới đi, tao xem mày định làm g…"
Đỗ Anh Thư lao tới, cô cắn cái miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3610489/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.