" Ôi, ấy." Đỗ Anh Thư không biết chui đi đâu, cô ngại nhất là sang nhà người khác ăn cơm bởi cô rất lười phụ hay là dọn ra. Cô nấu không có hay bày ra bát mà cứ thế để trong nồi ăn luôn, hay cô ăn nhanh hơn mọi người muốn đứng lên thì lại không được.
“ Bà mày đâu rồi?”
“ Đi chơi rồi.”
Đỗ Anh Thư ảo não đành phải xuống xe dắt tạm vào bên trong nhà nàng.
Đỗ Anh Thư dù vào nhà nàng ít nhất cũng là hai lần nhưng lần nào cũng cảm giác như mới bước vào rất lạ, cô theo nàng lên tầng hai về phòng của nàng. Nguyễn Yến Linh réo tên thằng Long em nàng:" Mang chị cái đĩa lên đây."
" Chị Thư lại cho chị gì đấy cho em ăn với."
" Mày mang lên thì có phần, không thì nhịn."
Nguyễn Tiến Long vọt lẹ xuống tầng, mẹ nàng bên dưới làm bữa nói vọng lên:" Ăn ít thôi để bụng ăn cơm không lát mà mỗi đứa mấy miếng kêu no thì ăn đòn."
" Vâng ạ."
Cu cậu hào hứng trả lời.
Đỗ Anh Thư ngượng ngùng chỉ dám ngồi ở mép giường nàng, vẫn là có chút không quen.
Nguyễn Tiến Long thấy cô ngồi sát mép giường bấm điện thoại vội nói:" Chị Thư không ăn à.?".
" Không, chị ăn rồi. Mày ăn đi không Linh nó đớp hết."
Nguyễn Yến Linh kéo áo cô, Đỗ Anh Thư ngẩng đầu hoài nghi:" Sao vậy?."
" Ngồi hẳn lên giường có ai trong phòng đâu mà ngồi khép nép."
" Không phải, chân tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3610488/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.