Tan tầm lúc 5 rưỡi chiều, Đỗ Anh Thư có chút về muộn, cô vội vàng chạy ra lấy xe sợ nàng phải chờ. Công việc bù lu bù loa để từ hôm qua tới chiều nay mới xong, tinh thần uể oải gắng gượng cầm đồ nhét cốp cắm ổ khóa xe chạy trên đường. Đột nhiên cô khựng lại, đường đón nàng là hướng khác nhưng cô lại đi hướng ngược lại, tin nhắn sáng nay gửi qua nàng cũng chẳng thèm xem.
Vậy nàng có cần cô tới đón? Đỗ Anh Thư nghĩ không thông, quay đầu xe lại chạy tới công ty nàng. Cô sợ nàng sẽ đứng chờ mình nhưng nếu không đứng chờ thì thôi vậy, miễn là nàng về nhà an toàn cô không ý kiến.
Cô lái có chút nhanh chẳng mấy chốc xuất hiện dưới tòa cao ốc chục tầng, che đi ánh hoàng hôn.
Một bóng dáng quen thuộc đứng ở lề đường, cô gần như không tin vào mắt mình chậm rãi lái qua đường, nàng mặc trên người áo sơ mi trắng váy ngắn công sở, mặt không có biểu hiện cảm xúc nào lạnh tanh.
Nguyễn Yến Linh để ý có xe lái qua đây, chiếc xe quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt, nàng cẩn thận nhấc chân bước tới:" Sao tới muộn thế?".
Giọng nàng nhẹ nhàng, chậm rãi lọt vào tai cô giống như nàng chờ đợi rất lâu rồi. Cô đưa nàng mũ bảo hiểm, tránh động chạm cô đưa một cách hời hợt nàng nhận lấy đội lên cứ vậy mà lên xe.
Cô không đáp lời nàng, muốn hỏi tại sao nàng không rep tin cô, nếu chiều nay cô không tới đón nàng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593350/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.