Lục Trầm đưa tay gỡ xuống tấm bản đồ, nhìn kỹ một lúc lâu, cũng không nhìn ra điều gì. Xem ra, nhất thời nửa khắc không thể lĩnh ngộ được áo nghĩa phía trên bản đồ, không bằng cầm về có rảnh lại nghiên cứu. Một khi nghiên cứu ra, dựa theo bản đồ tìm được nơi, có lẽ sẽ vớt được bảo vật chân chính. Thế là, Lục Trầm thuận tay cất vào tấm bản đồ. Dù sao, cái gọi là bảo khố của vương cung này, cất giữ đều là bảo vật thế tục, đối với người tại thế ngoại mà nói, có thể nói là rác rưởi! Bảo vật Lục Trầm muốn tuyệt đối không phải những thứ rác rưởi này, mà là thứ chân chính có thể dùng được tại thế ngoại! Nhìn thấy trong bảo khố không còn thứ gì đáng giá để lấy, Lục Trầm liền cùng Minh Nguyệt đi ra ngoài. Ba ngày sau, Minh Hạo Vương mới dẫn quân chạy đến đế đô, sau đó mới tiếp nhận chưởng khống hết thảy. Minh Hạo Vương hưng phấn chạy đến vương cung, tiến vào tẩm thất của quốc chủ cũ, nhìn thấy cửa ngầm bị hủy, lập tức đáy lòng lạnh đi, có người nhanh chân đến trước rồi a! Khi Minh Hạo Vương tiến vào bảo khố, lập tức đi tìm tấm tinh tạp kia, lại phát hiện chỉ có một cái hộp gấm trống rỗng, tinh tạp không cánh mà bay. Minh Hạo Vương đã sớm biết, các đời quốc chủ của Duệ Phong Đế quốc đã tích lũy một khoản tinh tệ khổng lồ, là tài phú lớn nhất của Duệ Phong Đế quốc! Mà khoản tinh tệ khổng lồ kia được cất giữ trong một tấm tinh tạp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991655/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.