"Thật ra, ngươi trực tiếp thả Hỏa Hồ ra, là có thể đánh chạy bảy cường giả kia rồi, hà tất phải nói nhiều với bọn họ như vậy?" Minh Nguyệt không hiểu hỏi. "Vô dụng thôi, ngay từ đầu nếu đánh chạy bọn họ, chỉ khiến bọn họ triệu tập những người mạnh hơn đến, đến lúc đó sẽ phiền phức." Lục Trầm cười cười, lại nói, "Để bọn họ biết khó mà lui, bọn họ mới không can thiệp chúng ta thu thập Duệ Phong Đế quốc, cũng sẽ không ngăn cản Minh Hạo đăng lên vương tọa đế quốc. Đến lúc đó, chúng ta mới thật sự không còn lo lắng gì, tại thế ngoại chuyên tâm tu luyện, không còn bị tục sự quấy rầy." "Vẫn là ngươi suy nghĩ chu đáo." Minh Nguyệt gật đầu, trong mắt đẹp, hiện lên vẻ sùng bái. Lục Trầm vừa dọa vừa đánh, trực tiếp khiến đối phương hoàn toàn choáng váng, ngoan ngoãn chủ động rút lui, khiến cục diện biến thành mặt tốt nhất. Nếu đổi lại là nàng giao thiệp với đối phương, tuyệt đối sẽ không nghĩ nhiều như vậy, phần lớn sẽ động thủ với đối phương, căn bản không làm được tốt như Lục Trầm. Cửa Đế Đô thành mở ra, Lục Trầm trực tiếp vào thành, dẫn một chi binh mã chạy thẳng tới vương cung. Còn về chuyện tiếp nhận đầu hàng, liền giao cho các tướng lĩnh phía dưới đi làm, hắn mới không bận tâm chuyện đó. Nghe nói, vương cung của Duệ Phong Đế quốc có một tòa bảo khố, bên trong cất giữ vô số bảo vật, giá trị liên thành. Thế nhưng Lục Trầm lại không có chút tự chủ nào đối với bảo vật! Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991654/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.