“Lục Trầm, ngươi cần gì ta có thể cho ngươi, ngươi không thể tư địch.” Lúc này, Đông Phương Vô Địch không nhịn được, mở miệng nói. “Đông Phương Vô Địch, tiểu bối nho nhỏ, trước mặt bản hoàng, ngươi không có tư cách nói chuyện!” Mãi mới chờ đến lúc sự tình có chuyển biến tốt, Đông Phương Vô Địch lại muốn chen chân vào, lão thú nhân không khỏi nổi giận. “Đông Phương gia chủ, ta tự có chừng mực, ngươi không cần lo lắng.” Lục Trầm nói như vậy. Đông Phương Vô Địch cũng không nói gì nữa, mọi chuyện đều xem Lục Trầm làm thế nào. Vạn nhất Lục Trầm tham lam đồ của thú nhân, thật sự muốn giao ra tinh huyết của Ngọc Kỳ Lân, hắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn. “Bản hoàng cho ngươi một trăm ức cân linh thạch cực phẩm!” Lão thú nhân ra giá. “Đông Phương gia chủ, nhà ngươi có một trăm ức cân linh thạch cực phẩm sao?” Lục Trầm lại không đáp lời lão thú nhân, mà là hỏi Đông Phương Vô Địch. “Không có nhiều như vậy, nhưng cho ta ba tháng thời gian, ta liền có thể gom đủ.” Đông Phương Vô Địch nói như vậy. “Lão thú tinh, nghe thấy không, Phương thế gia của người ta cũng có thể gom đủ một trăm ức cân linh thạch cực phẩm.” Lục Trầm liếc nhìn lão thú nhân một cái, cười nói, “Cái giá của ngươi là giá cải trắng, chỉ muốn làm thịt người khác, không muốn tự mình chảy máu, không hề có thành ý.” “Một ngàn ức cân linh thạch cực phẩm!” Lão thú nhân nhíu mày thú, cũng không chút do dự tăng giá. “Một trăm ức cân và một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991514/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.