"Bây giờ biết cũng không muộn, ngươi xuống đây xử lý ta đi!" Phì Long ngoắc ngoắc ngón tay về phía Yêu Thành thành chủ, ngông cuồng tự cao tự đại không ai bì nổi, tức đến mức đối phương bảy khiếu bốc khói, chín khiếu chảy máu. "Ta muốn gặp Lục Trầm, mau gọi hắn ra." Yêu Thành thành chủ biết không thể nào giết ra khỏi thành, đành phải cố nén lửa giận, lười để ý tới Phì Long. "Lục Trầm không thèm để ý tới ngươi, ngươi có chuyện gì, nói với ta." Phì Long cười nói. "Lục Trầm, ra đây, nếu không ra nữa, đừng bức ta dốc hết sức lực cuối cùng, ra khỏi thành liều chết với các ngươi!" Yêu Thành thành chủ hoàn toàn không thèm để ý tới Phì Long, tiếp tục hét trên đầu thành. "Các ngươi còn có sức mạnh ra đây liều mạng sao?" Trong đám người, truyền ra một tiếng cười lạnh của Lục Trầm. Sau đó, sau lưng Phì Long, một người xoay người đi ra, chính là Lục Trầm. Vốn dĩ, Lục Trầm không muốn để ý tới Yêu Thành thành chủ, Yêu Thành thành chủ tìm hắn làm gì, lòng hắn biết rõ, chẳng phải là vì linh khí mạch. Linh khí mạch, hắn đã an toàn cất giữ, đời này cũng không thể trả lại. Nhưng hắn không thể nói cho tất cả mọi người, linh khí mạch ở trên người hắn, cho nên chỉ có thể gài bẫy Yêu Thành thành chủ, để yêu tộc ở trong thành đào sâu ba thước, đi đào một linh khí mạch không tồn tại. Nếu không phải Yêu Thành thành chủ đã cuồng loạn, có khả năng làm ra hành động không lý trí, hắn mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991364/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.