Trở lại Vân Lai khách sạn, liền thấy Đoàn Tín đứng ở cửa khách sạn nhìn ra xa. "Lục Đan Vương, chúc mừng chúc mừng!" Đoàn Tín bước nhanh nghênh đón, mặt đầy nụ cười, liên tục chúc mừng. "Ta vừa từ Đan Vương điện đi ra, ngươi liền biết kết quả rồi sao?" Lục Trầm có chút kinh ngạc vì tin tức của Đoàn Tín linh thông. "Trong số những Chuẩn Đan Vương kia, có người của ta." Đoàn Tín cười nói, sau đó mời Lục Trầm đến thư phòng của hắn, và hỏi Lục Trầm mặc Đan Vương bào vào, rốt cuộc có thể sáng bao nhiêu đường kim văn? "Nếu không có gì ngoài ý muốn, có thể sáng năm đường kim văn." Lục Trầm trầm tư một lát, liền nói như thế. Đoàn Tín thấy Lục Trầm không có ý định mặc Đan Vương bào, cũng không tiện cưỡng cầu, thế là chuyển đề tài: "Đan Vương bào đã tới tay, không biết ngươi tiếp tục ở lại Đan thành, hay là trở về Vĩnh Minh vương triều?" "Ta muốn ở thêm mấy ngày rồi trở về." "Vậy ngươi cứ tiếp tục ở đây, lúc nào muốn đi, thì cứ nói với ta một tiếng là được rồi." "Không thành vấn đề." Lục Trầm gật đầu, liền nói vào chuyện chính: "Đoàn huynh, ngươi đã từng đến Vĩnh Minh vương triều chưa?" "Đã đi qua một lần, xử lý vấn đề của Thương các bên đó, ngươi sao đột nhiên hỏi chuyện này?" Đoàn Tín nói. "Ngươi có hiểu biết về tình hình tranh chấp vương thất của Vĩnh Minh vương triều không?" Lục Trầm lại hỏi. "Không hiểu nhiều, nhưng tình hình đại khái vẫn biết." Đoàn Tín nghĩ nghĩ, lại nói: "Quốc chủ Vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991234/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.