Dựa theo phương pháp suy luận như thế này mà tính toán, Lục Trầm luyện ra chín viên Thượng phẩm Trúc Thể Đan, nhiều hơn Đan đạo kỳ tài ba viên, xem như cao hơn một cấp độ, hẳn là sáng lên năm đường kim văn, không thể nào nhiều hơn nữa. Ngay khi tất cả mọi người đang hăng hái bừng bừng, Hàn Dực lại âm trầm xoay người, phẩy tay áo bỏ đi. Chuyến này đến Đan thành, lấy được Đan Vương bào, mục đích của Hàn Dực đã đạt được. Nhưng bây giờ, hắn không còn mặt mũi tiếp tục ở lại, càng không có hứng thú xem Lục Trầm có thể thắp sáng mấy đường kim văn. Còn cần xem sao? Nhiều nhất sáng lên năm đường kim văn, sẽ không nhiều hơn nữa. Nói trắng ra, Lục Trầm chẳng qua chỉ là Đan Vương ngũ giai mà thôi, có gì ghê gớm? Ân sư của hắn lại là Đại Đan Vương thất giai, Lục Trầm tính là cái thá gì. Tư liệu cá nhân của Lục Trầm, hắn đã sớm ghi nhớ trong lòng, sau khi trở về, chuyện thứ nhất chính là ra tay với sư môn của Lục Trầm, sau đó lại đi gây sự với người nhà của Lục Trầm, cuối cùng lại từ từ đùa chơi chết Lục Trầm. Chỉ có như thế, mới có thể tẩy đi tất cả sỉ nhục và tâm ma của hắn! Hàn Dực lặng lẽ rời đi, không gây nên bất kỳ sự chú ý nào, ánh mắt của tất cả mọi người vẫn còn trên người Lục Trầm. Thế nhưng, Lục Trầm nhìn Đan Vương bào trong tay, trầm tư thật lâu, cuối cùng quyết định không mặc tại chỗ. Hắn cảm thấy mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991233/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.