“Đỗ Nguyệt Nhi, có biến.”
Tàng Lục trả bạc cho Trương Sinh nói: “Đắc tội
Trương Sinh ngượng ngùng đỏ mặt, hận không thể tìm một nơi để chui xuống.
Bấy giờ Tàng Lục mới nói: “Lúc nấy Đường viện trưởng nói, Vương gia nhà ta sẽ chết trận ở Hoang Châu, bởi vì người Thiên Lang không thể địch lại. Ta sẽ không dùng lời nói để phản bác, bởi vì Vương gia nhà ta nói, thắng trận là do mình đánh ra chứ không phải nói ra. Hôm nay, sau khi bản tướng đứng đây ban bố sẽ quay về Hoang Châu cùng Vương gia tác chiến, mong mọi người hãy quan tâm đến tin tức của Hoang Châu. Chắc chắn chẳng bao lâu nữa, các ngươi sẽ nghe thấy tin tức... người Thiên Lang mà các ngươi cho là không thể địch lại sẽ bị chôn vùi ở Hoang Châu.”
Những lời này đã nói lên nỗi lòng tất thắng của Tàng Lục.
Thế nhưng danh sĩ hai châu đều lắc đầu. Hoang Châu Vương đúng là nghé con mới đẻ không sợ cọp.
Hắn chưa từng chứng kiến sự hung tàn, không biết sự lợi hại của người Thiên Lang, cho nên chắc chắn càng chết nhanh hơn.
Nho sinh hai châu thầm nghĩ... Đứng trước người Thiên Lang, Hoang Châu đã thắng bao giờ đâu?
'Tàng Lục đã nhìn ra tâm tư của mọi người.
Hắn ta không nói gì nữa mà dán Lệnh chiêu hiền lên trên cây cột lớn ở đằng sau, lớn tiếng đọc: “Sức sống Cửu Châu như bão táp, nếu im hơi lặng tiếng sẽ khốn khổ. Hoang Châu khai phủ phấn chấn trở lại, không giới hạn một nhân tài nào...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3457595/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.