Nói tới đây.
Hàn Binh nhìn ngọn núi Thiên Môn cao lớn: “Nếu Hoang Châu Vương đã quét sạch sơn tặc trên ngọn núi này, vậy chúng ta sẽ chiếm giữ nơi này, trước tiên huấn luyện một đội ngũ có khả năng chiến đấu, sau đó sẽ tiến vào Hoang Châu, trợ giúp ân nhân!”
“Được!
Có người hỏi: “Vậy đội ngũ của chúng ta tên là gì?”
Hàn Binh nhìn về phía Hoang Châu, n Hoang Gia đi!”
“Được!
Sau đó.
Hàn Binh bắt đầu thành lập một đội ra hình ra dáng, ghi tên từng người vào danh sách, sắp xếp người lên núi điều tra.
Chưa kể, trong số những người dân miền núi này, có rất nhiều người là thợ săn, có chút võ lực.
Quân Hoang Gia cứ như vậy được thành lập ở núi Thiên Môn.
Có lẽ Hạ Thiên nằm mơ cũng không ngờ rằng, ở nơi đại chiến này, lại có một thư sinh tên Hàn Binh thành lập một đội “quân Hoang Gia” nguyện trung thành với hắn.
Ở một nơi nào đó trong rừng rậm. Lý Phi xem đến hứng thú.
Hắn ta cũng không thể nào đoán được chuyện dưới chân núi Thiên Môn lại diễn ra như vậy!
“Có lẽ đúng như lời Vương gia đã nói, làm phải đạo thì nhiều kẻ giúp, làm trái đạo thì ít kẻ giúp!”
Lý Phi cảm thán: “Hạ lệnh, cho toàn bộ ky binh rút khỏi trại cướp núi Thiên Môn, để lại vật tư và lương thực cho những người cực khổ này, hơn nữa, cũng để lại đầy đủ vũ khí cho họi”
“Ta rất muốn xem thử, tiểu tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396559/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.