Chương trước
Chương sau
Núi Thần Long cao khoảng một ngàn mét, ít vách đá leo cheo hiểm trở, cổ thụ cao chót vót, núi non tuyệt đẹp.

Đồng thời cũng rất dễ thấy.

Bởi vì vị trí địa lý của nó rất đặc biệt, năm ở nơi giao nhau của hai bên Thập Vạn Đại sơn, độc lập với Thập Vạn Đại sơn, đơn độc và xinh đẹp.

Nếu những ngọn núi của Thập Vạn Đại Sơn được coi là những con rồng khổng lồ thì núi Thần Long giống như viên ngọc rồng trong miệng của vô số con rồng khổng lồ.

Phía trước núi Thần Long.

Giữa núi có một mảnh đất băng phẳng rất lớn, ngang dọc rất rộng rãi, ngựa có thể chạy khoảng nửa giờ, ở giữa có một con sông, hai bên nước non tươi tốt, cỏ dại um tùm bừng bừng sức sống.

"Chíp chíp chíp...."

Vô vàn loài chim bay vòng quanh núi Thần Long, tiếng kêu líu lo cũng đủ truyền tải được sức sống của Núi Thần Long.

"Gàoo..."

Một tiếng sói tru truyền từ trên núi xuống, càng tô đậm không khí hung dữ của rừng rậm.

Nhìn từ xa, trên những tán cây cổ thụ của núi Thần Long, khắp nơi đều có màu xanh nhúc nhích... Đó là rắn độc!

Đó là một con bọ cạp khổng lồ! Đó là một con nhện khổng lồ! Núi Thần Long chứa đầy thứ độc. Tại thời điểm này.



Đoàn xe của Hoang Châu Vương dừng lại trước núi Thần Long.

Tô Kỳ nhìn cổ thụ và loài hoa kỳ lạ trên núi, trong mắt tràn đầy thích thú: "Vương gia, ngài không nhìn lầm, đó chính là núi Thần Long."

Lúc này.

Tàng Nhất hiện ra từ hư không, lấy một mảnh giấy trắng trong áo: "Vương gia, bản đồ của mười dặm xung quanh núi Thần Long đã được vẽ xong rồi!"

Hạ Thiên cười dịu dàng: "Vất vả rồi!"

Tàng Nhất lạnh lùng trả lời: "Đây là việc bọn ta nên làm"

Nói xong, Tàng Nhất lại biến mất.

Tô Kỳ có chút kinh ngạc: "Thì ra vương gia đã phái người thăm dò núi Thần Long từ sớm."

"Ha ha ha..."

Hạ Thiên cười rạng rỡ: “Biết mình biết ta trăm trận trăm thắng!”

"Nếu ngay cả địa hình nơi này ta cũng không hiểu, chỉ nghe lời của ngươi mà đóng quân ở đây, vậy thì đó mới thật sự

chính là mạo hiểm!"



"Tô Kỳ, bản vương có thể sống sót từ đế đô đi tới chỗ này, nếu là người liều lĩnh thì ta đã chết cả ngàn lần rồi!”

Trong mắt Tô Kỳ có gì đó kỳ quái: "Vương gia, ta hiểu rồi!" "Ngài cẩn thận, đi theo ngài mới yên tâm!". ngôn tình hài

Hạ Thiên vui vẻ quay đầu lại: "Tiểu Bạch, đêm nay chúng †a sẽ đóng quân bên sông của núi Thần Long."

"Vâng!" "Lô Thụ, Cao Phi!" "Có mạt tướng!"

"Tình huống ở núi Thần Long không rõ, người canh gác đêm nay phải là cao thủ hạng ba trở lên."

"Vâng!"

"Tadng Cửu!"

"Sư phụ, có Tàng Cửu!"

"Chuẩn bị thuốc uống giải độc và thuốc giải độc dùng ngoài da nhiều thêm một chút, mọi người trong phủ Hoang Châu Vương đều phải có một phần và dạy mọi người cách sử dụng!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tàng Cửu tràn đầy tự tin: "Vâng!"

Hạ Thiên hạ mắt: "Tàng Nhất."

"Có!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.