Kiếm quang của thiếu niên tàng kiếm đáng sợ thế đó.
Chiến binh Bạch Hồ còn chưa kịp nhìn thấy bóng dáng của kẻ địch đã bị thanh kiếm sắc bén lướt qua cổ họng.
“Ma quỷ” Các chiến binh Bạch Hồ cũng không dám nán lại trong rừng rậm.
Bọn họ thề rằng nhất định phải mang tin tức này về sơn trại Bạch Hồ, nói cho tộc trưởng biết để báo thù cho thủ lĩnh A. Ru Pi.
Sau khi tiến vào rừng năm trăm mét, các thiếu niên tàng kiếm ngừng truy sát, để mặc cho chiến binh Bạch Hồ bỏ chạy. Bởi vì Vương gia từng nói, lần này vào rừng rậm Hoang Châu không đuổi giặc cùng đường.
Sau này vẫn có cơ hội giết chết mấy dị tộc này. Vả lại Vương gia còn có sắp xếp khác.
Trên cây cổ thụ đăng xa, A Đan với thân hình uyển chuyển nóng bỏng nhìn bóng dáng của Hạ Thiên, trong đôi mắt màu ngọc bích tràn đầy căm hận: “Hóa ra là Hoang Châu Vương đã tiến vào Hoang Châu. Được rồi, A Đan nhớ ngươi rồi.”
Nàng ta vuốt ve rằn độc trên làn da trằng nõn: “Sẽ có một ngày, ta sẽ bảo Tiểu Thanh cắn chết ngươi. Nhất định sẽ cắn chết”
Sau đó nàng ta bật nhảy từ trên nhánh cây, bay vào sâu trong Thập Vạn Đại Sơn.
Nửa canh giờ sau, chiến trường trên quan đạo đã được dọn dẹp sạch sẽ. Chiến binh Bạch Hồ để lại hơn một nghìn cỗ thi thể, cực kỳ ít người có thể chạy thoát.
Còn binh Hoang Châu, ngoài mấy vết thương nhẹ thì không còn gì đáng ngại. Ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396539/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.