Chẳng lẽ tình địch của mình lại là mình? 
Mang gương mặt người nước ngoài lại không nói tiếng Trung lưu loát, con đường tuyển người của Ansbach khá là gập ghềnh. Sau đó mèo đen chịu hết nổi đành phải giành quyền dẫn đường. 
Ansbach nửa tin nửa ngờ, “Em từng tới đây?” 
Mèo đen kiêu ngạo ưỡn ngực. 
“Lần trước em không phải ngồi thuyền đến? Thế em đến bằng cách nào?” Ansbach ôm nó vừa gấp rút lên đường vừa hỏi. 
Mèo đen giơ hai chân trước lên vẫy vẫy mấy cái. 
“Bay?” Ansbach hỏi: “Thời đại này có máy bay? Tôi tưởng phải đợi mười ba năm nữa.” 
Mèo đen lắc đầu, nhắm mắt lại rồi quạt quạt chân. 
Sóng điện não của Ansbach rốt cuộc cũng bắt kịp, “Xe dơi?” 
Mèo đen gật đầu. 
Ansbach im lặng một lúc rồi dùng ngón tay nhẹ nhàng nghịch đuôi mèo, từ tốn mở miệng: “Cách hay đấy. Trước khi xuất phát em không nhắc tới nhỉ.” 
Giọng điệu rất bất thường, có chút gì đó như thẹn quá hóa giận. 
Mèo đen nhanh trí rúc đầu vào lòng anh. 
Ansbach dùng ngón trỏ nâng cằm nó lên, hỏi cho tới cùng: “Cố ý xem tôi làm trò hề?” 
Tội danh này hơi bị lớn à nha! Mèo đen đương nhiên không dám gánh tội này, nó kiên quyết lắc đầu phủ nhận, đồng thời nhảy tót xuống bắt đầu đào đất. 
Ansbach tò mò ngồi xổm xuống cạnh nó, “Nghe nói lúc mang thai, động vật thường thích đào hang làm ổ.” 
Mèo đen im lặng trừng mắt anh. 
Ansbach chống cằm, “Vừa nãy ý em là tôi nỗ lực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gioi-he-liet-that-lac-phong-an/2254857/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.