Hành trình ở thế kỷ 19.
Ông chạy vội lên lầu, quả nhiên nhìn thấy mớ sách mình khổ công sưu tầm bị Ansbach lục tung cả lên.
Ansbach nhét quyển sách mình cần vào lòng rồi mỉm cười với John, “Cảm ơn.”
John nói: “Không! Anh không được đi!”
Ansbach nói: “Ngại quá, tầng hầm của ông không nhốt được ta nên không thể hoàn thành di nguyện muốn hi sinh cái tôi của các người được.”
John sợ hãi hỏi: “Sao anh biết được?”
Ansbach nói: “Ta đã sớm xuống tầng hầm nhà ông xem qua tất cả số sách trong đó một lần, không tìm thấy bút ký của Gordon. Tức là ông mang nó từ trên lầu xuống. Tại sao ông lại muốn dẫn ta vào tầng hầm? Có hai khả năng. Một là để đánh lạc hướng ta, một là để nhốt ta lại. Ta đoán cả hai khả năng đều đúng. Vì vậy ta đã lục soát phòng ông, tìm thấy những quyển sách và bút ký ông thường đọc để dưới giường. Nghĩ cũng phải, ông đã bước vào độ tuổi đáng được ‘kính lão’, không thể nào cứ chui xuống tầng hầm lấy sách.”
John nói: “Chúng ta đã ký Hiệp nghị Đình chiến! Anh không thể phá hoại trước!”
Ansbach vô tội nói: “Ta phá hoại cái gì?”
“Anh trộm bút ký của tôi!”
“Bảo giáo hoàng cứ kiện ta tội trộm cắp đi.”
Anh mỉm cười biến mất trong tràng rít gào điên cuồng của John.
Không thể không khen số Ansbach đỏ, hình như sau khi quay về thế kỷ 19, tất cả đều thuận lợi.
Lúc Tommy dẫn Ansbach đến tìm John, gã nào ngờ John
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gioi-he-liet-that-lac-phong-an/2254855/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.