Sáng sớm, ngay sau khi kết thúc cuộc họp bí mật với lãnh đạo cấp cao, Trần Niệm Lâm lập tức nhìn đồng hồ rồi đá cửa bước ra ngoài.
Lúc này ngoài trời đang mưa, Uy Vũ đã đứng chờ sẵn, trên tay cầm một chiếc áo khoác chống thấm, thấy Trần Niệm Lâm bước ra bèn đưa vội cho anh.
Trần Niệm Lâm vừa sải những bước dài, vừa khoác áo lên người, tiếng ủng da dưới chân nặng nề giẫm xuống sân đầy nước, khiến nước đọng bắn hắt lên cao.
"Tra ra vị trí của cô ta chưa? Lúc này có đang ở căn hộ không?"
"Báo cáo thiếu tướng, Trịnh Sâm đã tới căn hộ tìm, nhưng... cô Tô không hề có trong nhà, bảo vệ nói từ sáng qua đã không thấy về."
"Vậy nên?" Trần Niệm Lâm hừ lạnh, leo lên xe ngồi rồi cởi áo ra: "Cậu theo tôi cũng bốn, năm năm rồi nhỉ? Sự việc bất thường như vậy còn cần tôi chỉ cậu nên làm gì sao?"
Uy Vũ than khổ trong lòng, hắng giọng, cuối cùng vẫn quyết định nói tiếp: "Trịnh Sâm đã lần theo thiết bị định vị gắn trên máy cô Tô, kết quả là giờ cô ấy... cô ấy đang ở... Cục Dân Chính!"
"Cái gì?!" Trần Niệm Lâm gằn giọng, bàn tay đang đặt dưới nệm ghế cuộn chặt thành nắm đấm, bỗng dưng đấm bụp một phát vào lưng ghế lái trước mặt: "Cho cậu 10 phút, lập tức đến đó!"
Con mèo nhỏ chết tiệt, vừa mới tỏ tình hôm qua, nay đã vội vàng muốn gả cho tên nhóc đó rồi sao?
Còn dám nhân lúc anh đi vắng?
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-truy-the-troi-buoc-em-ben-minh/3076580/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.