Nghe thấy chất giọng này, vẻ mặt của những người đang có mặt tại đó hết sức phong phú.
Lưu Hương xoay ra, nhìn thấy người đứng ở cửa thì mặt mày tái mét, trong mắt chất chứa nỗi sợ.
Lưu Đức Hoa tỏ ra bực bội vì bị người khác cắt ngang.
Chỉ có Tô Ý Hoan là tâm trạng vô cùng phức tạp, vừa mong có người đến cứu, lại không dám chắc người này liệu có cứu mình.
Trần Niệm Lâm đứng giữa cửa lớn, chiếc áo khoác trên người còn đọng đầy hạt mưa, vẻ mặt anh tuấn rõ nét, dáng người cao ráo vạm vỡ, thần thái lạnh lùng, cao ngạo.
Phía sau lưng còn có Trịnh Sâm và Uy Vũ, cả hai đều mặc thường phục.
Bầu không khí lúc này rất quái gở.
Lưu Đức Hoa mất kiên nhẫn đứng lên chắn trước Lưu Hương và Tô Ý Hoan, hất hàm: "Mày lại là thằng nào? Chẳng lẽ con đàn bà này một tên gian phu chưa đủ, lại thêm một tên gian phu là mày nữa? Tao nói cho mày nghe thằng kh... ưm, ưm!"
Lưu Đức Hoa còn chưa nói hết, Lưu Hương đã kịp phản ứng lại, xông tới bịt chặt mồm.
"Hoá ra là Cửu gia à, thằng bé này là cháu tôi ở vùng khác tới, có mắt như mù, mong Cửu gia đừng chấp nhặt."
Trần Niệm Lâm âm trầm nhìn chằm chằm bà ta một hồi, mãi sau mới lên tiếng: "Ký chưa?" Rõ ràng câu này không phải hỏi hai kẻ đang đứng, mà nhằm vào Tô Ý Hoan ngồi phía sau lưng họ.
Tô Ý Hoan đang ngồi trên ghế bèn đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-truy-the-troi-buoc-em-ben-minh/3076578/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.