Cô dám sao?
- Sao tôi không dám? Gương mặt này của cô cũng xinh đẹp đó. Nên hãy giữ gìn nó cho cẩn thận, cẩn thận một ngày nào đó tôi sẽ đạp nát cái bản mặt xinh đẹp này của cô.
Triệu Gia Hân nói xong, còn đá ầm một cái mạnh, bức tường sau lưng Lâm Uyển Đình như rung chuyển. Lâm Uyển Đình sợ tái mặt, cô ta biết Triệu Gia Hân có học võ, cũng từng dùng võ để đấu lại mấy trò bỉ ổi của cô ta rồi. Nhưng đây là lần đầu tiên, cô ta thấy Triệu Gia Hân lại trở nên hung dữ như vậy, còn dám lấy võ đe dọa cô ta.
- Có giỏi thì đấu thực lực với tôi, đừng dùng mấy trò trẻ con đó nữa. Có không biết mệt sao?
Một cú đá mạnh đã giúp Triệu Gia Hân lấy lại được bình tĩnh. Cô nhìn người phụ nữ đang ngẩn ngơ sợ sệt, cũng không muốn dọa cô ta để chuốc thêm phiền phức nữa, cô cầm túi, bỏ đi.
Đi được một đoạn ngắn, Triệu Gia Hân nghe tiếng đồ đạc trong phòng bị đập vỡ giọng nói Lâm Uyển Đình vang vọng lên: "Triệu Gia hân, cô quay lại cho tôi, chúng ta còn chưa xong đâu! Triệu Gia Hân, đồ hèn nhát, mau quay lại đây, quay lại đây!"
Những lúc như vậy, chỉ cần nhẹ nhàng bước đi chứ không dại dột mà quay lại làm gì. Triệu Gia Hân làm như tai không nghe, mắt không thấy, nhẹ nhàng bỏ đi, nhưng ai ngờ, đi đến hành lang cầu thang, cô lại gặp một người không quen mà cũng không lạ.
- Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924112/chuong-67.html