Đến nhà ăn, Triệu Gia Hân thấy ngại nên chạy vào ngồi trước anh khoảng một phút. Nhưng Dương Hạo Nhiên vẫn thản nhiên như không, mặc kệ ánh mắt của mọi người, anh ta vẫn ngồi ngay cạnh ghế cô, còn cố tình nói lớn tiếng:
- Triệu Gia Hân, tiện thể lấy luôn phần ăn cho tôi đi!
- Anh nói bé tôi cũng có thể nghe thấy mà. Anh ăn gì?
- Gì cũng được.
- Có không thích hay dị ứng với cái gì không?
- Không có.
- Tốt, tôi đi lấy liền đây.
Cô ghét nhất những người hỏi ý kiến mà trả lời "gì cũng được". Triệu Gia Hân cảm giác như bản thân đang làm một chân sai vặt cho Dương Hạo Nhiên vậy, hắn thì ung dung ngồi tựa lưng vào ghế còn cô thì phải đi lấy đồ ăn, trong khi hắn chính là người kéo cô đi ăn cơm. Nhưng Triệu Gia Hân cũng không muốn bắt bẻ anh, cô lập tức đi lấy hai phần cơm chiên trứng. Ngoài cơm chiên trứng ra, Triệu Gia Hân ít khi ăn món nào khác. Khi ăn ở ngoài, cô có thói quen gọi những phần ăn quen thuộc.
- Này, ảnh đế. Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi phục vụ anh như này nhé. Lát nữa ăn xong nhớ trả tiền cho tôi.
- Tôi quên tiền rồi.
- Cái gì? Quên tiền.
Triệu Gia Hân thiếu chút nữa là bẻ cong đôi đũa cầm trên tay rồi. Cô kìm nén cảm xúc, nhỏ giọng gầm nhẹ:
- Anh không có tiền mà đòi ăn? Muốn chết sao?
Nói xong, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924111/chuong-68.html