Trên thế gian này, làm gì có thứ gì trường tồn lâu dài.
Đứng trên đỉnh cao của danh vọng, Cửu Châu cũng không chắc chắn mình sẽ có quyền thế như bây giờ mãi mãi. Chỉ cần một ngày hẳn còn quyền lực, hắn vẫn có thể giam giữ cô. Nhưng cũng vì đồng tiền cao siêu ấy, mà chỉ cần một ngày hắn mất đi, Triệu Gia Hân sẽ sẵn sàng rời bỏ hắn.
Vì cô không yêu hắn.
Cũng chẳng hề thương hắn.
- Tôi nên làm gì đây Long?
- Tha.
Long không ngần ngại mà đáp lời. Việc giam giữ một người phụ nữ khiến cho Cửu Châu khổ sở như vậy thì thà vứt đi cho rồi.
- Tha ư?
Cửu Châu cười nhạt, đứng dậy bỏ đi. Trước khi bước vào nhà, hắn còn quay lại nói với Long:
- Từ giờ cậu hãy ở bên làm bạn với cô ấy đi. Tôi chỉ tin mình cậu thôi. Đưa cô ấy đi chơi, làm cô ấy vui vẻ đi. Hân nhi không thích, vậy nên tôi sẽ hạn chế gặp cô ấy cho đến khi cô ấy chịu chấp nhận tôi. Quãng thời gian tới, nhờ cậu hết. Còn buông tha...
Hắn vừa cười vừa lắc đầu:
- Xin lỗi, tôi không buông tay được.
Bóng dáng cao gầy của Cửu Châu đi khuất, để lại Long một mình giữa đất trời trống vắng.
Long âm trầm nhìn lòng bàn tay của mình, tâm trạng anh hiện tại rất phức tạp. Cửu Châu muốn anh ở bên cạnh làm bạn với Triệu Gia Hân. Bạn sao? Anh tự hỏi. Anh nhớ lại câu nói của cô ban sáng "chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924055/chuong-95.html