Chiếc váy ngủ mềm mại mỏng tang kia che đi cơ thể với những đường cong gợi cảm, khuôn mặt đỏ hồng với nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, đôi chân dài miên man trắng nõn nà mềm mại để bên cạnh giường thật khiến cho người ta hận không thể ôm vào lòng mà tận hưởng.
Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên Lâm Phi thấy vợ mình mặc váy ngủ nhưng chỉ ngần nghĩ tới số nội y cao cấp khơi gợi lên những suy nghĩ vô tận của đàn ông trong tủ quần áo của Mộ San San là Lâm Phi chỉ hận không thể nhào vào cô vợ của mình.
Sự thật quả trêu người.
Tổng giám đốc Mộ vốn đẹp nghiêng nước nghiêng thành, bình thường với bộ dạng tổng giám đốc lạnh lùng đó ít nhiều còn có thể khiến hắn phải cảnh giác nhưng bây giờ trong căn phòng chỉ có hai người Mộ San San ở trên giường như một cô gái tuyệt đẹp đang ngủ, có ông trời biết được Lâm Phi phải chịu sự giày vò tâm lý khổ sở đến nhường nào.
Vì biết rõ tính tình lạnh lùng của cô vợ tổng giám đốc, nếu như đổi Mộ San San thành bảo bối Thẩm Bội Ni kia thì Lâm Phi đây quan tâm ba bảy hai mươi mốt làm cái gì, e rằng đã nhao vào luôn rồi.
“Vợ ơi, anh nghĩ rằng cái màu hồng hợp hơn…”
Bịch!
Lâm Phi còn chưa nói hết câu, Mộ San San với vẻ ngượng ngùng xấu hổ nhẫn nhịn nỗi đau đớn ê ẩm toàn thân từ nãy đến giờ đã lôi con gấu Teddy bên cạnh ra nện luôn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710423/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.