Cốc!
Lâm Phi không nương tay thưởng cho Hứa Doanh Doanh cái cốc vào đầu.
“Chú à, sao chú đánh cháu?!”
Hứa Doanh Doanh đang tỏ ý khinh thường gã đàn ông trung niên mập mạp, đột nhiên bị Lâm Phi đánh vào đầu, mặt mày liền trở nên cau có.
“Mới tí tuổi đầu không học hành tử tế, ăn mặc như vũ nữ thế hả, còn nói bà cô? Cháu không lấy gương mà soi xem miệng còn hôi sữa mà đã dám tự xưng bà cô?!”
Trước mặt phó phòng Lâm hắn mà dám tự xưng bà cô, nếu là hoa khôi cảnh sát Trần Kỳ thì cũng thôi đi, đó là tính cách của cô ta, Lâm Phi cũng quen rồi.
Nhưng cô nhóc Hứa Doanh Doanh dám tự xưng bà cô trước mặt hắn, rõ ràng Lâm Phi không thể chịu được.
“Người ta đã quen rồi mà.” Hứa Doanh Doanh ôm đầu khổ sở nói nhỏ.
“Đáng đời! Trời tạo nghiệt có thể tha, tự tạo nghiệt…” Thấy Hứa Doanh Doanh trước đó còn nằm trong lòng Lâm Phi thỏa mãn tuyên bố chủ quyền bị Lâm Phi dạy dỗ, Từ Kiều đắc ý. Lúc này, cô nhóc định cười nhạo Hứa Doanh Doanh để báo thù bị chặn họng trước đó, khổ nỗi còn chưa nói hết câu, cô nhóc đã bị Lâm Phi thưởng cho một cái cốc lên đầu!
Cốc!
“Chú không nói cháu sao! Nhìn cháu mặc thứ quần áo gì, mới tí tuổi đầu mà đã học đòi người ta đi tất da, sao cháu không mặc cái dài hơn một tí, khỏi mặc quần soóc, để mông trần càng mát?!”
Mặc dù không tiếp xúc nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710366/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.