“Lâm Phi, anh có cảm thấy rằng giữa hai chúng ta tồn tại một vài vấn đề không?” Dưới ánh đèn dịu nhẹ trong phòng khách, khuôn mặt xinh đẹp của Mộ San San càng khiến người ta say đắm.
“Không, sao vợ lại hỏi vậy?” Không hiểu vợ mình đang nghĩ gì, Lâm Phi đâu dám thuận theo suy nghĩ của Mộ San San, hắn phủ nhận ngay lập tức.
Thấy Lâm Phi phủ nhận, Mộ San San liếc ánh mắt không mấy dễ chịu sang Lâm Phi rồi lạnh lùng lên tiếng: “Lâm Phi, tôi hy vọng anh đừng cho rằng tôi đang đùa cợt với anh. Tôi đang nói chuyện với anh rất nghiêm túc đấy. Tôi mong rằng anh có thể suy nghĩ câu hỏi của tôi rồi cho tôi đáp án chính xác nhất trong lòng anh.”
Cô vợ tổng giám đốc của mình trước nay kiệm lời mà hôm nay lại nói thêm được đôi câu như vậy nên Lâm Phi cảm thấy hiếm có.
Nhận ra cô vợ tổng giám đốc rõ ràng có ý định muốn nói chuyện với mình, Lâm Phi cũng không tiếp tục che giấu cảm xúc nữa. Hắn bấm bụng lên tiếng: “Anh thừa nhận giữa hai chúng ta tồn tại một số vấn đề, thế nhưng có phải là em nên nói cho anh biết em đang nói về phương diện gì không?”
Những vấn đề tồn tại giữa Lâm Phi và Mộ San San quá nhiều, về cuộc sống, về phương diện tình cảm, thậm chí là cả về các quan niệm nữa.
Mộ San San đột nhiên đưa vấn đề ra, cho dù Lâm Phi muốn trả lời nhưng hắn thật sự không biết bắt đầu từ đâu.
“Anh không thấy cuộc hôn nhân của chúng ta không bình thường sao?” Khi nói ra câu này, sự lạnh lùng và tố chất tâm lý trước nay đều rất vững vàng của Mộ San San được rèn dũa trên thương trường cũng không khỏi căng thẳng.
Đừng thấy Mộ San San bình thường luôn bày ra bộ dạng không coi Lâm Phi ra gì. Mặc dù có lúc Mộ San San quả thật có suy nghĩ này nhưng dù sao Lâm Phi cũng đã lĩnh giấy kết hôn với Mộ San San, vả lại cùng chung sống với cô ta dưới một mái nhà.
Nếu như Mộ San San có thể ngó lơ không quan tâm đến ông chồng hời Lâm Phi này thì cô ta không phải là phụ nữ.
So với sự căng thẳng của Mộ San San thì Lâm Phi lại cảm thấy bất lực hơn nhiều.
“Anh biết đêm hôm rồi mà em không ngủ, còn ở phòng khách đợi anh, đương nhiên là không có gì tốt đẹp mà.” Đây là lời nói thầm lặng trong lòng Lâm Phi, cũng là những lời thật tâm nhất của hắn trong giây phút này.
TÌnh trạng hôn nhân hiện giờ của Lâm Phi và Mộ San San đương nhiên là không hề bình thường, thậm chí là quá khác thường. Trên đời này có biết bao nhiêu đàn ông thường xuyên ngủ đêm ở ngoài không về nhà còn không gọi điện cho vợ, rồi có cô vợ nào mà hơn nửa năm kết hôn cũng không cho chồng đụng vào người không chứ.
Với tình trạng hôn nhân hiện giờ của Lâm Phi và Mộ San San mà có thể tiếp tục duy trì mối quan hệ vợ chồng, cùng chung sống dưới một mái nhà thì ở một mức độ nào đó mà nói, cả hai người Lâm Phi và Mộ San San đều có thể được coi là kỳ lạ.
“Vợ à, em đã muốn nói thì nói thẳng ra đi. Cho dù em có quyết định thế nào thì anh cũng sẽ suy nghĩ thận trọng.”
Thò đầu ra cũng có một con dao mà rụt lại cũng sẽ có con dao chặt vào, Mộ San San đưa vấn đề hôn nhân giữa hai người ra, nếu như Lâm Phi tiếp tục giả vờ nữa thì cũng thật vô vị. Cuộc hôn nhân giữa hắn và Mộ San San có kết cục như ngày hôm nay thì Lâm Phi cũng phải chịu phần trách nhiệm to lớn.
Mặc dù có lúc Lâm Phi vô liêm sỉ, nhưng hắn tuyệt đối không phải là loại đàn ông trốn tránh trách nhiệm và mọi vấn đề. Hắn đã làm những việc có lỗi với Mộ San San còn Mộ San San lại có ý muốn nói chuyện thẳng thắn và nghiêm túc với hắn nên Lâm Phi chuẩn bị nghe theo sự trừng phạt của vợ mình.
Cũng không biết là thái độ Lâm Phi nhận sai khiến Mộ San San hài lòng hay thế nào mà Mộ San San lại gật đầu với Lâm Phi, cái gật đầu hiếm có. Đôi mày hơi cau lại cũng dãn dần ra, giọng nói vẫn lạnh lùng nhưng lại mềm mỏng hơn: “Lâm Phi, tôi thừa nhận cuộc hôn nhân giữa hai chúng ta trở nên thế này chủ yếu là do tôi. Thế nhưng tôi hy vọng anh có thể hiểu hôm nay tôi tìm anh nói chuyện là muốn thông qua cuộc nói chuyện ngày hôm nay có thể cải thiện mối quan hệ của chúng ta. Tôi không hy vọng chúng ta sống tiếp với tình trạng như hiện giờ, anh có hiểu ý của tôi không?”
Mộ San San nói xong, Lâm Phi ngây người, nói chính xác ra là khi Mộ San San thừa nhận tình trạng hôn nhân không bình thường của hai người cũng do trách nhiệm phần lớn từ Mộ San San đã khiến Lâm Phi chết lặng.”
Vốn dĩ Lâm Phi đã chuẩn bị sẵn tâm lý đón nhận sự thẩm tra của vợ mình về vấn đề hắn ngủ đêm không về rồi chơi bời bên ngoài.
Thế nhưng Mộ San San lại tự nhận mọi sai lầm về mình, điều này đối với Lâm Phi mà nói là một sự chuyển ngoặt kinh thiên động địa.
Nhưng với độ dày da mặt và khả năng ứng phó trong những tình huống bất ngờ của mình mà chỉ mất mấy giây thất thần, Lâm Phi đã trở về trạng thái ban đầu, hắn trả lời Mộ San San một cách nghiêm túc: “Vợ à, em nghiêm túc chứ?”
“Đương nhiên.” Mộ San San không hề hiểu hàng loạt sự thay đổi cảm xúc và trạng thái một cách phức tạp của Lâm Phi nên gật đầu nói với Lâm Phi rất nghiêm túc.
Nếu không phải thật sự hy vọng có thể cải thiện mối quan hệ của hai người thì tổng giám đốc Mộ đây cần gì phải xem ti vi trên ghế sofa vào đêm tối thế này, rõ ràng là đợi Lâm Phi về mà. Về thực tế thì nếu như quá mười giờ Lâm Phi vẫn không về nhà thì Mộ San San đã chuẩn bị sẵn sàng gọi điện giục hắn về nhà rồi.
Đang lúc Mộ San San còn mải suy nghĩ ông chồng hời Lâm Phi này có phải sẽ cho mình câu trả lời một cách tích cực hay không thì Lâm Phi đột nhiên ôm chầm lấy cô.
“Lâm Phi, anh làm cái gì thế hả?”
“Lên tầng cải thiện mối quan hệ vợ chồng thôi.” Lâm Phi trả lời Mộ San San một câu rất thản nhiên, hắn cứ thế ôm Mộ San San rồi bước lên tầng.
“Lâm Phi, khốn khiếp, anh thả tôi xuống ngay.”
Mộ San San ngại ngùng muốn chết, đã ở chung nhà với Lâm Phi một thời gian lâu như vậy rồi cô sao mà không hiểu Lâm Phi nói lên tầng cải thiện mối quan hệ vợ chồng chính là lên giường với cô chứ.
“Anh biết ngay vợ đang đùa anh mà.” Vừa nói, Lâm Phi vừa tiện tay quăng Mộ San San xuống ghế sofa.
Đúng, chính là quăng đấy!
Đây may là chiếc ghế sofa mềm mại đấy. Nếu như Lâm Phi không cẩn thận mà quăng Mộ San San xuống nền đất thì không chỉ là tiếng kêu ấm ức vang lên thôi đâu.
“Lâm Phi, anh nghe cho rõ đây. Tôi không cần biết anh nghĩ gì, tôi nói rõ ràng với anh tôi không hề có ý đùa cợt với anh. Hôm nay tôi lấy danh nghĩa là một người vợ nói chuyện với anh, trước khi tôi chuẩn bị đón nhận anh thì tôi có thể không nhúng tay vào đời sống riêng tư của anh. Nhưng, anh phải đảm bảo với tôi sau này cho dù anh có việc gì, cho dù muộn thế nào anh bắt buộc phải về nhà.”
Câu chuyện “Hôn nhân mới chính là sự nghiệp lớn lao nhất trong đời người phụ nữ” của dì Quế quả thực đã nhắc nhở cho Mộ San San tỉnh ngộ.
Cũng vì vậy mà cô đưa ra quyết định cải thiện mối quan hệ giữa mình và Lâm Phi.
Trên phương diện tình cảm, Mộ San San không khác một tờ giấy trắng là mấy, nên cô không biết làm thế nào để Lâm Phi hồi tâm chuyển ý, làm thế nào để trở thành một người vợ khiến Lâm Phi yêu đắm đuối không nỡ rời xa.
Nhưng điều đó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc cô lấy danh nghĩa là một người vợ yêu cầu Lâm Phi từ sau không được qua đêm ở ngoài.
Vì cho dù muộn đến thế nào cô cũng sẽ đợi Lâm Phi về nhà.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]