Trước giờ Lâm Phi luôn là người nói lời giữ lời, nếu như hắn đã nói khiến Trần Kỳ không xuống nổi giường, nhất định khiến cô xuống không nổi giường.
Mặc dù phó phòng Lâm cũng phải trả một cái giá tương tự, suýt nữa cũng xuống không nổi giường, nhưng cuối cùng Lâm Phi cũng làm được.
Khi hắn rời khỏi khách sạn, Trần Kỳ hình như vẫn nằm trên giường như bãi bùn nát, không hề động đậy.
Rõ ràng, Trần Kỳ đã trả giá cho hành vi của mình.
Lâm Phi không hề đơn giản là xả giận, mặc dù thân hình nóng bóng hấp dẫn của Trần Kỳ thực sự khiến phó phòng Lâm động lòng nhưng Lâm Phi lại càng muốn Trần Kỳ nhớ cho kỹ.
Không có việc gì làm thì đừng có suốt ngày lén điều tra hắn.
Phó phòng Lâm hắn cũng không làm chuyện gì trái đạo lý, mặc dù trong lòng có chút tinh thần chính nghĩa muốn trừ khử mấy tên cướp tà ác đó nhưng ai bảo phó phòng Lâm là người trời sinh làm việc tốt không lưu danh.
Để hắn là người hùng vô danh có gì mà không tốt.
Đương nhiên, hành vi mới sáng sớm đã còng tay phó phòng Lâm hắn vào đầu giường của Trần Kỳ cũng là nguyên nhân quan trọng Lâm Phi buộc phải trừng phạt cô.
Còn chưa là gì mà dám hỗn láo với phó phòng Lâm, mầm mống này nếu không ngăn chặn kịp thời, sau này Lâm Phi còn dám yên tâm ôm Trần Kỳ lên giường được sao.
“Sau này bà cô có nhu cầu, anh bắt buộc phải lập tức có mặt.” Câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710343/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.