“Tôi nói này, cảnh sát Trần, cô đây là có ý gì, chả nhẽ là vì tối qua tôi phục vụ khiến cô hài lòng quá nên không muốn để tôi đi hay sao?”
Lâm Phi rất bất lực, hắn thật sự rất bất lực.
Bất kỳ người đàn ông nào, sáng sớm tinh mơ này ra phát hiện hai tay mình bị người phụ nữ hôm qua cùng mình lăn lộn còng lại sợ là tâm trạng đều sẽ không tốt là mấy.
Đây cũng là Lâm Phi xem nhẹ việc mình bị còng lại, không thấy sợ hãi gì, nếu đổi là người đàn ông bình thường sợ là đã không kìm được mà chửi ầm lên rồi.
“Trong đầu anh ngoài việc quăng phụ nữ lên giường thì không còn suy nghĩ gì khác à?!” Cảnh sát Trần quấn khăn tắm, mái tóc ngắn ngang vai đó còn ướt đẫm, rõ ràng là mới tắm xong.
Lâm Phi rất bất hạnh, người ta nói phụ nữ mặc quần áo xong thì trở mặt như không quen biết, cảnh sát Trần còn chưa mặc quần áo đã bắt đầu trở mặt rồi. Đêm qua cảnh sát Trần còn rất thỏa mãn cơ mà, tiếng rên đó hoàn toàn tương phản với nghề nghiệp của cô ta.
Tất nhiên chuyện này Lâm Phi cũng chỉ là thầm mắng nhiếc trong lòng vài câu mà thôi, nếu như nói với Trần Kỳ thật thì với tính cách của cô ta, sợ là sẽ không ngần ngại mà làm ra một vài hành vi bạo lực nào đó.
“Mắt chó của anh nhìn đi đâu đấy?!” Thấy Lâm Phi bị cô ta còng lại rồi mà ánh mắt vẫn không ngoan ngoãn chút nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710342/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.