“Anh, anh rể, cuối cùng em cũng biết chị gái em vì sao lại lên giường với anh rồi.” Bị Lâm Phi dùng nắm đấm chăm sóc kỹ lưỡng một hồi, Trần Địch cũng chính là “cậu em vợ” đã ngắt lời Lâm Phi không biết bao nhiêu lần trong cuộc điện thoại vừa rồi đã hỏng hết hình tượng so với khi vừa mới xuống xe. Khắp người cậu ta bầm dập chỗ xanh chỗ tím, cậu ta khóc lóc nói với Lâm Phi bằng giọng lắp bắp.
“Tại sao?” Lâm Phi rút từ trong túi của Trần Địch ra một điếu thuốc lá rồi vừa nhả khói vừa tiện thể lên tiếng hỏi.
“Vì cậu còn bạo lực hơn cả chị gái cậu.” Mặc dù là bị Lâm Phi dùng nắm đấm để giao lưu nhưng Trần Địch lại không hề khó chịu, cái miệng rớm máu cũng không hề ảnh hưởng đến lức tưởng tượng lướt gió tung mây của cậu ta, cậu ta vẫn hỏi với giọng điệu đầy hứng khởi: “Anh rể, lần này em thực sự đã hiểu ra, chị em nhất định là vì không đánh được anh nên mới lên giường với anh phải không?”
Rầm!
Lâm Phi tung một đạp khiến Trần Địch ngã lăn, không thể trách Lâm Phi quá bạo lực mà quả thực cái miệng kia của Trần Địch thực sự bẩn thỉu.
“Anh, anh rể, quân tử dùng miệng không dùng tay. Chúng ta có chuyện gì từ từ nói, anh đừng có giống chị em, chưa gì đã dùng chân tay giải quyết công việc.” Trần Địch lồm cồm bò dậy rồi đi về phía Lâm Phi với dáng vẻ không hề sợ chết.
Mặc dù Lâm Phi còn nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710326/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.