“Cậu chủ không phải cậu lại làm cô chủ giận rồi chứ, tôi thấy sắc mặt cô ấy không được tốt lắm.” Lâm Phi đang theo sau Mộ San San vào biệt thự Lệ Thủy liền bị dì Quế kéo lại.
Nghe dì Quế hỏi vậy, Lâm Phi cũng chỉ biết cười chừ.
Có thể nói như thế này, không phải là Lâm Phi chọc ghẹo Mộ San San mà thực sự đã khiêu khích Mộ San San.
Thử ngửi mùi rượu vang trên người Lâm Phi là có thể nhận ra.
Mấy triệu một chai rượu vang, Mộ San San cũng không muốn đập lên người Lâm Phi. So với vang đỏ đắt tiền, bộ quần áo mới thay mấy chục nghìn của Lâm Phi thực sự không đáng.
Chuyện này có thể trách ai chứ, ai bảo phó phòng Lâm hắn phụ công cô vợ giám đốc vất vả chạy ra ngoài mua cho hắn mà ngủ trước rồi.
Chuyện như thế này, cho dù người mặt dày như Lâm Phi cũng không thể nói với dì Quế.
“Tôi cho anh vào sao?”
Khi Lâm Phi còn đang nghĩ làm sao giải thích với dì Quế tình trạng của hắn và Mộ San San thì Mộ San San, lúc này đã vào trong biệt thự, thấy Lâm Phi cũng vào theo càng tỏ ra lạnh lùng giận dữ nhìn hắn.
“Cô chủ, cho dù cậu chủ…” Thấy Mộ San San lại sắp chiến tranh lạnh với Lâm Phi, dì Quế không nhịn được nói đỡ hắn vài câu.
Khổ nỗi sếp Mộ đang cơn tức giận nên gần như không muốn dì Quế nói tốt cho Lâm Phi: “Dì Quế, con đói rồi.”
Dì Quế chứng kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710300/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.