“Theo như kích cỡ tôi nói, các cô không thể gợi ý cho tôi mấy bộ có kích cỡ tương xứng hay sao?” Trong một cửa hàng thời trang nam cao cấp nào đó ở phố Hoài Lộ, Mộ San San lạnh lùng lên tiếng.
Tuy thắc mắc một người vợ như Mộ San San vì sao lại không biết kích cỡ đồ lót của chồng mình, nhưng vốn có tố chất nghề nghiệp tốt nên nhân viên phục vụ không hề hỏi Mộ San San về vấn đề này.
“Xin lỗi chị, nếu chị không thể đưa ra kích cỡ của anh nhà thì bọn em thật sự không thể đưa ra gợi ý cho chị được”.
Những cửa tiệm thời trang nam cao cấp thế này, mỗi bộ quần áo mà nhân viên phục vụ bán ra thì ít nhiều họ đều có hoa hồng trong đó.
Tổng giám đốc Mộ hào phóng thế nào, vừa rồi các nhân viên phục vụ đã thấy được rồi, nếu như có thể thì chắc chắn họ sẽ không ngần ngại mà đề xuất ý kiến cho Mộ San San.
“Tôi có thể cho các cô chiều cao đại khái…”
Nói đến một nửa, thấy các nhân viên phục vụ lắc đầu ra hiệu, Mộ San San cũng không nói tiếp nữa.
Suy nghĩ hồi lâu, cô ta đã định từ bỏ rồi, thế nhưng nghĩ đến việc nếu trở về tay không, Lâm Phi có thể lại nói cô ta không làm tròn chức trách người vợ.
Nghĩ vậy, Mộ San San tính cách vốn mạnh mẽ cuối cùng cũng đành phải cầm điện thoại lên gọi cho ông chồng hờ của mình.
“Sao thế, vợ đại nhân?”
Điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710297/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.