Phòng làm việc tổng giám đốc tập đoàn Mộ Thị, tòa nhà Vọng Nguyệt.
Ánh mặt trời ban trưa xuyên qua tấm rèm cửa khổ lớn, chiếu thẳng vào trong phòng làm việc của Mộ San San, dát một lớp vàng kim lên khắp căn phòng.
Tuy ánh sáng rất rực rỡ, nhưng không khí cả căn phòng không hề vì sự soi sáng của ánh mặt trời mà trở nên ấm áp hơn là bao.
“Chủ tịch Phương và chủ tịch Vương không hẹn mà đến, có chuyện gì xin cứ nói thẳng”. Mộ San San ánh mắt long lanh, hàm răng trắng bóng, kiều diễm lạnh lùng, dù đối phương là người có tiếng tăm như Phương Văn Hi, Mộ San San vẫn giữ dáng vẻ lạnh lùng không muốn gần người lạ ấy.
Thậm chí, so với thường ngày còn lãnh đạm hơn.
Tuy Mộ San San vẫn chưa biết việc đám người của Phương Văn Hi bạo hành với đội bảo vệ thứ hai ở dưới bãi đỗ xe, thế nhưng, người thông minh như Mộ San San, khi nhìn thấy Vương Dũng Thăng và Phương Văn Hi cùng đi vào phòng làm việc của mình, cô ta đã nhạy bén cảm nhận được sự việc không hề bình thường.
Chủ tịch công ty mình và Giám đốc công ty khác cùng nhau đến, hơn nữa lại là không hẹn mà đến, Mộ San San không tin là không có chiêu trò gì.
Chính vì suy nghĩ như vậy nên Mộ San San chẳng buồn khách sáo với hai người họ, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề luôn.
Vương Dũng Thăng đứng ra nói đỡ Phương Văn Hi: “Mong tổng giám đốc Mộ tha thứ, tôi chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710278/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.