Dưới ánh đêm, Mộ San San đi trước, Lâm Phi theo sau, hai người cùng bước về phía trước.
“Vợ yêu San San của anh, anh cảm thấy anh buộc phải nhắc nhở em một câu, chúng ta đã đi được gần hai tiếng rồi. Không phải em định nói với anh, em chuẩn bị về nhà chứ?”
Từ khi ra khỏi quán thịt nướng của Lưu Huy, Mộ San San không chịu đi taxi mà cứ đi bộ hết đoạn đường này sang đoạn đường khác. Lâm Phi cũng buộc phải đi cùng Mộ San San, cuối cùng hắn đành phải chặn trước mặt Mộ San San, không quan tâm tới gương mặt sắc lạnh như huyền băng vạn năm kia mà cản cô lại.
Bị Lâm Phi cản đường, Mộ San San vẫn luôn cúi đầu bước về phía trước cuối cùng cũng dừng chân lại, ngẩng đầu lên và lạnh lùng nói: “Anh làm hỏng buổi hẹn hò đầu tiên trong đời tôi.”
Lâm Phi kinh ngạc: “Anh biết, nhưng anh cũng chỉ nghĩ tới lợi ích của công ty. Em cũng biết rõ anh đang thiếu người, mà những người bị sa thải giống như Lưu Huy cũng không dễ dàng gì. Nếu như anh nói thẳng với em, với tình cách của em, chắc chắn sẽ không ra ngoài cùng anh.”
“Anh làm hỏng buổi hẹn hò đầu tiên trong đời tôi.”
Lâm Phi biết lỗi nói: “Anh thừa nhận lần này anh không đúng. Anh vô cùng xin lỗi em, đồng thời anh bảo đảm với em tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa.”
“Anh làm hỏng buổi hẹn hò đầu tiên trong đời tôi.”
Lâm Phi rất áy náy: “Anh biết, nói đi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710177/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.