“Phù….” Màn biện luận kinh thiên động địa của Hứa Doanh Doanh chọc Tiêu Y Na bật cười, cô cười tới mức hoa lá rung rinh nhưng cũng không quên chế giễu Lâm Phi: “Phó phòng Lâm, không nhận ra anh định chuẩn bị làm trâu già gặm cỏ non đó.”
Bị Hứa Doanh Doanh tỏ tình, lại bị Tiêu Y Na giễu cợt một trận, Lâm Phi tức đỏ mặt tía tai.
Dù thế nào Lâm Phi cũng không ngờ cô nhóc chết tiệt Hứa Doanh Doanh này lại có chí lớn như vậy.
Nhưng đề nghị này của Hứa Doanh Doanh lại rất có sức hấp dẫn với Lâm Phi. Mặc dù Hứa Doanh Doanh quỷ quái nghịch ngợm nhưng mặt mày cũng xinh đẹp. Hơn nữa, cô nhóc này còn luôn miệng khoe mẹ mình xinh đẹp quyến rũ, nếu như có thể thừa hưởng gen của mẹ, chắc chắn mấy năm nữa sẽ là một mỹ nhân.
Đương nhiên, Hứa Doanh Doanh lúc này không có lấy một chút sức hút nào đối với Lâm Phi.
Lâm Phi dữ dằn uy hiếp Hứa Doanh Doanh: “Nếu như cháu không muốn bị chú đánh cho mông nở hoa thì biết điều một chút, còn dám nói mấy lời nhảm nhí, chú sẽ khiến cháu nằm bò trên giường mấy ngày.”
So với nói là uy hiếp không bằng nói Lâm Phi tức giận. Tiếng hét của Hứa Doanh Doanh không nhỏ nên mấy vị khách bàn bên cạnh đã có không ít người đồ dồn ánh mắt về bàn của Lâm Phi.
Đương nhiên, hầu hết những ánh nhìn kỳ thị ấy đều hướng về Lâm Phi. Hết cách rồi, ai bảo Lâm Phi là đàn ông duy nhất bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710160/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.