Chương trước
Chương sau
“Chú này, cháu biết chú không có tiền. Nhưng, chú cũng không thể đưa chúng cháu tới nơi này chứ, cháu sẽ không để chú mời.”

Xuống xe, Hứa Doanh Doanh theo sau Lâm Phi tới phố ăn vặt khó chịu ra mặt. Tuổi còn nhỏ mà có thể đi Mercedes, gia thế của Hứa Doanh Doanh không nghĩ cũng biết. Những nơi như phố chợ đêm, quán ăn, đương nhiên không phù hợp với địa vị của cô chủ Hứa.

“Thích ăn thì ăn, không ăn thì cút.” Bị Hứa Doanh Doanh bôi nhọ một phen, Lâm Phi nào còn nể nang gì Hứa Doanh Doanh, tiện tay chỉ vào cô nhóc.

Lúc ở trên xe, Tiêu Y Na nghi ngờ Lâm Phi dụ dỗ Hứa Doanh Doanh, nên năm lần bảy lượt hỏi Hứa Doanh Doanh quen biết Lâm Phi thế nào.

Thấy không né tránh được câu hỏi của Tiêu Y Na, lại không muốn Tiêu Y Na biết chuyện mình ra vẻ chị đại bị Lâm Phi đánh mông xấu mặt, Hứa Doanh Doanh liền bắt đầu thêu dệt lung tung.

Cảnh tượng cô nhóc gặp gỡ Lâm Phi vì thế cũng thay đổi luôn. Hứa Doanh Doanh cùng mấy chị em đi dạo ở Thiên Kiều, không may giẫm phải hàng Lâm Phi bày bán, từ đó bị Lâm Phi bám riết không buông.

Lâm Phi muốn biện hộ cho mình nhưng rõ ràng trong mắt Tiêu Y Na, lời Hứa Doanh Doanh nói còn thuyết phục hơn hắn.

Vì vậy, Lâm Phi cũng chẳng thèm giải thích nữa. Ban đầu Hứa Doanh Doanh chủ động mời ăn cơm, Lâm Phi còn định dạy dỗ cho cô nhóc một trận nhưng bị Hứa Doanh Doanh không ngừng bôi nhọ trước mặt Tiêu Y Na, Lâm Phi liền thẳng tay dừng xe tìm một phố ăn vặt.

Còn không dừng xe, Lâm Phi sợ Hứa Doanh Doanh sẽ phỉ báng tới cùng cực.


………..

“Chú à, chú không hỏi cháu tại sao mời chú đi ăn sao?”

Sau khi Lâm Phi tìm đại một quán thịt nướng, gọi vài món xong, Hứa Doanh Doanh mới cúi người ghé sát Lâm Phi nói nhỏ.

Lâm Phi ngạc nhiên chất vấn: “Lẽ nào không phải chú đẹp trai vô đối?”

“Phụt….”

Tiêu Y Na vừa uống được ngụm trà đã phun ra hết sạch. May mà trời nhá nhem tối, quán thịt nướng ba người tới cũng chỉ có hai ba bàn. Cũng chính vì vậy, Tiêu Y Na mới không nhịn được lườm Lâm Phi mấy cái.

“Đây chỉ là một nguyên nhân nhỏ.” Khác với Tiêu Y Na bất lực vì độ tự sướng của Lâm Phi, Hứa Doanh Doanh thật sự mê đắm và sùng bái Lâm Phi từ tận đáy lòng. Cô nhóc gật đầu đồng ý với Lâm Phi: “Nguyên nhân chủ yếu là…”

“Chú à, bây giờ cháu là một tay đua chuyên nghiệp rồi!”

Sau khi dừng lại một giây ngắn ngủi, Hứa Doanh Doanh ngồi bật dậy, lao thẳng vào Lâm Phi, dùng chiếc miệng đỏ mọng mềm mại của cô nhóc hôn Lâm Phi một cái.

Tiêu Y Na sững sờ trước màn cưỡng hôn đột ngột của Hứa Doanh Doanh, sau khi trấn tĩnh lại, cô mới vội vàng nhỏ nhẹ nói với Hứa Doanh Doanh: “Doanh Doanh, nụ hôn của con gái rất quý giá, em không thể tùy tiện…”

“Em biết chứ, em chỉ hôn chú thôi.”

Hai cánh tay mảnh thảnh của Hứa Doanh Doanh vắt lên cổ Lâm Phi, chiếc đầu nhỏ vùi trong lòng Lâm Phi tràn đầy hạnh phúc.

Lâm Phi kéo Hứa Doanh Doanh xuống khỏi người mình rồi lau nước miếng trên mặt, tỏ vẻ khó chịu: “Nhóc con, bây giờ chú trịnh trọng cảnh cáo cháu. Nếu như lần sau chưa được chú cho phép mà xâm phạm khuôn mặt điển trai cực độ của chú, cẩn thận chú cho cháu một trận.”

“Chú à, lần này người ta vui mà. Chú không biết bây giờ cháu đã là hội viên cao cấp của câu lạc bộ Xa Nhai rồi, câu lạc bộ bọn cháu phần lớn đều là tay đua chuyên nghiệp.” Lời cảnh cáo của Lâm Phi rõ ràng không ảnh hướng tới sự phấn khích của Hứa Doanh Doanh. Cô nhóc vừa nói vừa lấy thẻ vàng đưa cho Lâm Phi.

Lâm Phi cầm chiếc thẻ nhìn một lượt rồi ném trả cho Hứa Doanh Doanh: “Nếu như người ta đã nhận cháu vào câu lạc bộ rồi, sau này cháu đừng chạy ra ngoài tự mình đua xe với người ta nữa. Nếu muốn đua xe, cứ tới câu lạc bộ tìm người là được.”

Lâm Phi vẫn chưa quên Lã Vô Nhai, kẻ sau khi thua đua xe lại cứ quỳ trước mắt hắn xin giúp đỡ. Hứa Doanh Doanh được mời gia nhập câu lạc bộ Xa Nhai không nằm ngoài việc Lã Vô Nhai hy vọng thông qua Hứa Doanh Doanh lấy lòng Lâm Phi.

Bởi vì Lã Vô Nhai biết rõ, trực tiếp mời Lâm Phi nhập hội, Lâm Phi chắc chắn không đồng ý.

Mặc dù nhận ra tính toán của Lã Vô Nhai nhưng Lâm Phi cũng không định bảo Hứa Doanh Doanh ra khỏi câu lạc bộ.

Cô nhóc Hứa Doanh Doanh này lái xe chẳng nên hồn mà cứ đòi đua xe với người khác, lần trước bị người ta giở trò, nếu như không phải Lâm Phi tới kịp lúc thì có lẽ cô nhóc này đã tự đâm đầu vào lưới rồi. Lâm Phi không thể lần nào cũng tới kịp đua giúp Hứa Doanh Doanh, nhưng Hứa Doanh Doanh gia nhập câu lạc bộ Xa Nhai, có Lã Vô Nhai săn sóc, cũng có thể giảm nhẹ phần nào áp lực cho Lâm Phi.

Không phủ nhận Lã Vô Nhai này có được một quân cờ tốt. Không nói xa xôi, ít ra hắn ta đã bước đầu có được thiện cảm của Lâm Phi.

Tổ chức Phán Quyết Địa Ngục có tầm ảnh hưởng ngầm tới cả quốc hội một nước, Lâm Phi là linh hồn của Phán Quyết Địa Ngục nên thiện cảm của Lâm Phi chỉ có thể dùng bốn chữ để miêu tả – vô cùng vô giá!

……..

“Chú này, tại sao chú ăn được còn cháu thì không. Không được, cháu nhất định phải ăn!” Có lẽ vì phấn khích quá độ, lại uống nửa cốc bia tươi nên khuôn mặt xinh xắn của Hứa Doanh Doanh đỏ ửng lên, khiến cho cô nhóc thêm phần diễm lệ. Đương nhiên, không bao gồm cảnh tượng Hứa Doanh Doanh giơ nanh múa vuốt giành cật dê với Lâm Phi.

Lâm Phi cầm đại một xâu thịt nướng nhét vào miệng Hứa Doanh Doanh: “Ăn cho chết này, món này không có duyên với cháu.”

Tiêu Y Na cũng uống hơn một cốc bia tươi nhưng tửu lượng của cô rõ ràng tốt hơn Hứa Doanh Doanh, thấy Hứa Doanh Doanh cứ đòi mãi không thôi, cô vội vàng kéo Hứa Doanh Doanh qua nói thầm mấy câu.

“Ông chủ, cho chúng tôi thêm hai mươi quả cật dê.” Sau khi biết được tác dụng thực sự của cật dê, Hứa Doanh Doanh không đỏ mặt xấu hổ như Tiêu Y Na nghĩ mà ngược lại, cô nhóc chết tiệt này lại hứng thú ra mặt, gọi thêm cho Lâm Phi.

Hứa Doanh Doanh vừa hét lên, Lâm Phi suýt nữa thì chết nghẹn, Tiêu Y Na lườm cô bé mấy cái. Hai người đều hối hận khi đã nhận lời mời của Hứa Doanh Doanh. Tư duy của Hứa Doanh Doanh vượt xa bạn bè cùng trang lứa, thực sự vượt quá sức chịu đựng của hai người.

Lâm Phi tức giận chỉ vào Hứa Doanh Doanh: “Cháu muốn chú no chết hay khó chịu tới chết hả?”

Nếu Lâm Phi thực sự nuốt trôi hai mươi quả cật, cho dù không no chết cũng nhịn thành bệnh. Nữ thần Mộ San San sẽ không giúp Lâm Phi hạ hoả, hơn nữa Lâm Phi rất có thể còn bị Mộ San San cầm gậy đuổi ra khỏi nhà.

Khác với vẻ gượng gạo của Lâm Phi và Tiêu Y Na, Hứa Doanh Doanh nghiêm túc nói với Lâm Phi: “Chú à, bây giờ cháu còn nhỏ, còn chưa thể gả cho chú. Nhỡ đâu đợi mấy năm nữa cháu lớn, sức khỏe chú không tốt phải làm sao. Vậy nên bây giờ chú phải ăn nhiều cật một chút bồi bổ, bồi bổ đợi cháu lớn.”

“Cháu làm vậy là chuẩn bị cho tương lai.” Chưa hết, Hứa Doanh Doanh còn nói thêm câu này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.