“Nói đi, tổng giám đốc Mộ vì sao đột nhiên lại cân nhắc đưa anh làm phó phòng bảo vệ?”
Thấy ánh mắt Lâm Phi cứ chằm chằm nhìn vào những vị trí nhạy cảm trên cơ thể mình, thậm chí còn có ý định mạo phạm đến mình, Lăng Vi Vi đột nhiên ngượng ngùng, lùi ra sau hai bước rồi quay người lên tiếng hỏi Lâm Phi.
“Việc này cô nên đi hỏi tổng giám đốc Mộ mới phải, tiện thể xin cô ta giúp tôi, đừng để tôi làm cái chức phó phòng bảo vệ gì gì đó nữa. Tôi thấy làm trợ lý phòng hành chính tổng hợp rất phù hợp với tôi.”
Thấy Lăng Vi Vi có vẻ đề phòng né tránh, khó lợi dụng thêm được gì nên Lâm Phi chỉ đành thu về ánh mắt đầy ham muốn đó của mình.
“Lâm Phi, tôi cảnh cáo anh, những lời này anh nói với tôi thì không sao nhưng tuyệt đối đừng nói lung tung vời người khác. Tổng giám đốc Mộ cất nhắc anh,nhất định có lý do riêng của mình, không biết bao nhiêu người nhòm ngó vị trí phó phòng bảo vệ, anh đừng có không biết điều quá.”
Lăng Vi Vi lạnh lùng mắng Lâm Phi, cô ta rõ ràng đứng về phía Mộ San San, hơn nữa, Lăng Vi Vi cho rằng Mộ San San cất nhắc Lâm Phi chắc chắn là xem trọng phẩm chất nào đó của hắn hoặc coi trọng năng lực hắn.
Lâm Phi cảm thấy chẳng biết phải nói thế nào, Mộ San San cất nhắc hắn tuyệt đối không phải xuất phát từ đại cục công ty, mà là lý do cá nhân muốn chồng thành tài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710113/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.