Ngay trong giờ khắc này, tôi tâm tư rối bời, kinh hồn khiếp đảm, cảm thấy cả đời mình chưa bao giờ từng sợ hãi như vậy. Tôi bị người ta hãm hại, có chết cũng không tiếc, nhưng nếu vì thế mà hại cả cha lâm vào cảnh tù ngục lao lý thì tôi không tài nào chịu đựng nổi.
Tôi ngẩng đầu nhìn Lão phu nhân, trong nháy mắt phát hiện nét tháo vát giỏi giang và uy nghiêm không thể che giấu được trên khuôn mặt bà, nhưng nơi ấy dường như cũng tràn đầy mệt mỏi. Bà phất phất tay, hỏi: “Cúc ma ma, bà cảm thấy chuyện này xử lý ra sao thì thỏa đáng?”.
Cúc ma ma toan tính nói: “Từ sau khi Tiểu thiếu phu nhân bước vào nhà họ Thẩm, bệnh tình của Đại công tử chẳng những không chuyển biến tốt đẹp, mà ngược lại còn trầm trọng hơn. Lão phu nhân cũng không vì thế mà gây khó dễ cho Tiểu thiếu phu nhân, thay vào đó còn đối xử với Tiểu thiếu phu nhân tử tế như với các vị thiếu phu nhân được cưới hỏi đàng hoàng khác. Thế nhưng Tiểu thiếu phu nhân chẳng những không có lòng báo đáp, mà còn làm ra chuyện bắt gà trộm chó, nếu truyền ra ngoài, còn đâu là thể diện của Thẩm gia? Theo ý của nô tỳ, chi bằng trục xuất Tiểu thiếu phu nhân ra khỏi Thẩm gia, về phần trước khi bị trục xuất phải chịu đòn, thôi thì bỏ đi, cũng chứng tỏ Lão phu nhân nhân từ khoan dung. Cha của Tiểu thiếu phu nhân không phải người Thẩm gia chúng ta, chúng ta không có quyền xử lý, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dung/2152980/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.