Vị phu nhân tướng quân ấy oanh yến nói cười, phong thái khéo léo không còn gì để nói. Nhưng lúc nhìn nàng từ chính diện, tôi mới biết vì sao sắc mặt Lão phu nhận bỗng nhiên thay đổi. Cô gái này so với Liễu Vũ Tương, mặc dù hơi đầy đặn hơn một chút, làn da trắng trẻo hơn một chút, dáng dấp đẹp đẽ hơn một chút, nhưng khuôn mặt kia, khuôn mặt kia giống Liễu Vũ Tương như cùng tạc ra từ một khuôn.
Giờ này khắc này, chẳng riêng gì Lão phu nhân và tôi, ngay cả những người khác cũng đã thấy. Minh Nguyệt Hân Nhi khe khẽ la lên: "Ôi trời ơi! Đó chẳng phải là Đại thiếu phu nhân sao? Chẳng lẽ trên đời này thật sự có người giống nhau đến vậy? Bằng không, đúng là có quỷ rồi". Tôi giật ống tay áo của Minh Nguyệt Hân Nhi, để nhắc con bé chớ có nói lung tung. Con bé cố sức bịt miệng lại, để bản thân không lên tiếng nữa.
Lúc này, Tướng quân, Phu nhân tướng quân và Mai Mặc đang nói chuyện. Chỉ chốc lát sau, Mai Mặc lớn tiếng nói: "Đại tướng quân thương yêu hương thân phụ lão, quyết tâm cùng phu nhân đi bộ về huyện thành với mọi người. Hiện giờ tronh triều, trừ Hoàng thượng ra, Đại tướng quân có thể là dưới một người mà trên cả vạn người, lại vẫn có thể quan tâm đến dân tình như thế, quả thật là một vị tướng quan tốt có tài có đức, là niệm tự hào của cả Duy huyện chúng ta!". Bởi thế trong thoáng chốc, những lời tán dương vang lên thao thao bất tuyệt.
Kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dung/2152878/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.