Cô thấy Hỏa Nhạ đang chuyên chú nhìn bức tường, cô chăm chú nhìn lên,treo trên tường không phải là ảnh chụp thời trung học của mình sao!
A a, bộ dáng ngây ngây ngốc ngốc năm đó bị nhìn thấy rất mất mặt, MiênMiên vừa định ngăn cản, Hỏa Nhạ lại vào lúc này chuyển mắt.
Con ngươi đen sâu thẳm vừa tiếp xúc với thân ảnh của cô, trong khoảng khắcdưới đáy con ngươi lóe lên hai ngọn lửa, anh vẫn giữ tư thái im lặng như cũ, nhưng mà giữa con ngươi lại có tia sáng lấp lánh khác biệt làm chongười ta run sợ, rạng rỡ loá mắt.
Miên Miên đối diện với conngươi đen của anh, trong lòng không khỏi run lên, đôi mắt trong sángdưới tia sáng sắc bén bức người của anh khiến cô không thể điều khiểnnổi mình. Anh…… Sao lại nhìn mình như vậy? Có phải thấy mình ăn mặc kỳquái hay không? Phải sao? Miên Miên không khỏi buồn bực.
“Giám đốc?” Giọng nữ nhẹ nhàng nhu hòa vang lên giữa không gian trầm tĩnh khiến người ta bất an thấp thỏm.
Sau một lúc lâu, môi mỏng của Hỏa Nhạ cuối cùng cũng khẽ hé ra, giọngnói lành lạnh mang theo vài tia khàn khàn: “Mang thêm một chiếc khănchoàng đi, buổi tối sẽ lạnh”
Sự nhắc nhở này khiến Miên Miêntỉnh lại, trong lúc vội vàng cô đã quên lần trước Cơ Mẫn đã chọn cho cômột chiếc khăn choàng rất đẹp, màu trắng giữ ấm tốt: “Được, xin chờ mộtchút” Nói xong cô lại đóng cửa phòng.
Một phút đồng hồ sau, tiếng thét chói tai ngắn ngủi mà nặng nề phát ra trong khuê phòng.
Hai tay Miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-cuu-anh-yeu-em/2161786/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.