Miên Miên lập tức nhận ra chị, cười cười, đôi môi hé ra định nói gì,nhưng sau khi ánh mắt liếc tới thân ảnh người đàn ông bên cạnh, sợ tớimức trợn mắt há hốc mồm. Ớ, người đàn ông này, không phải là lần trướctình cờ gặp ở cửa hàng châu báu sao? Bọn họ lại có thể đường hoàng ravào bữa tiệc này như vậy?!
Sở Sính Đình chú ý tới ánh mắt củacô, nụ cười bên miệng càng sâu. Chị ta nắm tay người đàn ông bên cạnh,trên mặt là loại tình cảm tràn đầy hạnh phúc: “Đây là vị hôn phu củachị, Trầm Diệc. A, cũng không đúng, bọn chị đã đính hôn” Chị cười, tayngọc chỉ chỉ vào nhẫn kim cương sáng lấp lánh trên tay.
MiênMiên tiếp tục duy trì biểu tình kinh ngạc, tầm mắt dao động không ngừnggiữa hai người, cuối cùng cô nghiêng người về phía trước, hạ giọng dồndập nói: “Chị Sở! Chị đã chia tay với Giám đốc Hỏa sao?”
Lúcnày đổi thành Sở Sính Đình kinh ngạc. Chị luôn luôn khôn khéo nói dễnghe, nhìn khuôn mặt nghi ngờ nghiêm túc trước mắt này, nhất thời cũngkhông biết nói từ đâu.
Giọng nam phá vỡ cục diện bế tắc —— Trầm Diệc ôn hòa đôn hậu lộ ra nụ cười với Miên Miên: “Cô Nguyễn, Sính Đìnhcô ấy bình thường thích đùa cợt những việc nhàm chán đơn giản, cho nên,về chuyện cô ấy và Hỏa Nhạ kết giao, xin cô không cần để ở trong lòng”Nói xong anh liếc Sở Sính Đình “Nhàm chán đơn giản” một cái.
Sở Sính Đình nhăn mũi, le lưỡi với anh, lại vui vẻ nở nụ cười.
Hai người liếc mắt đưa tình, không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-cuu-anh-yeu-em/2161783/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.