Liễu Ly nhìn mặt Ninh Tử Thanh một lúc rồi cười: "Sao để bị như vậy?"
Đã không còn là đứa con nít ba bốn tuổi nữa, chơi gì mà để bị dính lên mặt như vậy?
Ninh Tử Thanh mím môi không nói chuyện, Liễu Ly thầm cảm thấy Ninh Tử Thanh rất đáng yêu, ngoắc ngón tay gọi Ninh Tử Thanh: "Lại đây."
Bộ dạng đối xử với chó con làm Ninh Tử Thanh bỗng xụ mặt, dù trên mặt thể hiện rõ sự phản kháng, nhưng dưới chân không hề dừng bước mà đến trước mặt Liễu Ly.
Liễu Ly lấy chiếc khăn tay khác ra, nhẹ nhàng lau sạch những thứ trên mặt Ninh Tử Thanh. Nước của hoa dính trên khăn tay có màu hồng nhạt giống như nỗi lòng non nớt của thiếu nữ.
"Xong rồi."
Lúc Liễu Ly cất khăn đi, Ninh Tử Thanh đã bỏ xa cô.
Riêng Liễu Ly lúc này mới nhận ra chỗ không bình thường, mắt trơ ra như hai viên hắc diện thạch sáng bóng: "Khoan đã, lúc nãy ngài gọi ta là gì?"
Ninh Tử Thanh không đáp lại mà bước nhanh hơn, dường như hoàn toàn không muốn thừa nhận những gì vừa diễn ra.
Liễu Ly không kìm được nụ cười yêu thương của người mẹ già.
Có những tiểu muội muội "miệng dao lòng mật", ngoài miệng thì nói cùng tuổi không thể xem là muội muội, nhưng thực tế thì gọi tỷ tỷ ngọt ngào như vậy.
*
Gia Thành Đế nhìn số tập tấu chương được dâng lên trước mặt, sắc mặt giận tím tái.
Sở quốc công và các đồng liêu cùng dâng tấu chương nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-cong-chua-vi-ton/2538500/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.