Kẻ trí như yêu nghiệt, không phải không có, chỉ là khó tìm nơi nhân gian. Trong mắt Phong Nhai, Lăng Cửu Xuyên cũng thuộc hàng yêu nghiệt như thế, còn Đạm Đài Vô Cực, thôi được, hắn đích xác là nhân vật cơ trí thâm sâu, mưu lược xuất chúng, liệu sự như thần!
Chỉ tiếc, hắn thiếu đi đôi chút vận may, lại chạm phải một biến số như Lăng Cửu Xuyên.
Hoặc giả ngay từ khoảnh khắc hắn khởi tâm tà niệm, đạo tâm của hắn đã vỡ vụn, số mệnh từ đó cũng không thể thuận buồm xuôi gió, càng không thể toại nguyện như hắn từng mưu tính.
Lăng Cửu Xuyên nhìn cột sáng phát ra từ ngọc tỷ, chậm rãi nói:
“Không ngờ ngọc tỷ này thực sự đã bị hắn dưỡng thành pháp khí, nhất định là do đời đời truyền thừa mới có được khí tượng tử kim như thế, đặc biệt là dưới thời đại cực thịnh.”
Tương truyền, ngọc tỷ của Nhân Hoàng vốn là một kiện pháp khí trọng yếu, có thể thông thiên, là vật dẫn để dựng nên thiên kiều vấn đỉnh, bởi vậy mới được coi là quốc chi trọng khí.
“Nói vậy, ngọc tỷ này mới thực sự là chìa khóa then chốt để khống chế địa thế trận pháp của Bát Quái thành, thậm chí có thể ảnh hưởng đến quốc vận của Đại Đan.”
Nàng vừa dứt lời, sắc mặt bỗng nhiên đại biến.
“Không đúng.” Lăng Cửu Xuyên nhìn sang Phong Nhai:
“Ngọc tỷ này là quốc chi trọng khí, lại là một mắt xích trong kế hoạch của hắn. Đã thất lạc bao năm, lấy bản lĩnh của hắn, không thể nào lại hoàn toàn không phát giác. Ấy vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4824083/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.