Lăng Cửu Xuyên nhìn thấy cảnh Phong Nhai cường hành nghịch thiên quy tắc, gom lại những tàn hồn của nàng. Nàng cũng thấy rõ lực lượng pháp tắc của thiên địa phản phệ hắn, thật sự là thiên đạo pháp tắc, uy áp mạnh mẽ, không chút khoan dung.
Nàng thấy hắn cố nhịn cơn đau xé rách thần hồn, đưa tàn hồn nàng nhập vào Cửu U, rồi xông lên tế đàn, tụ lực quỷ đạo, nắm lấy xiềng xích huyền thạch, định kéo đứt nó.
Phong Nhai không muốn để nàng bị lưu lại trên tế đàn kia.
Chỉ vừa nhúc nhích, tế đàn lập tức vang lên tiếng cơ quan khởi động, một luồng lực lượng mạnh mẽ từ dưới tế đàn ập lên, đánh về phía Phong Nhai.
Đó là luồng tín ngưỡng nguyện lực hùng hậu cùng với long khí của long mạch.
Phong Nhai đỡ lấy một kích, bị pháp tắc phản phệ làm thần hồn hư nhược, không dám liều mạng chống đỡ, sợ được chẳng bù mất. Hắn không cam lòng nhìn về phía Lăng Cửu Xuyên trên tế đàn, chỉ để lại một câu “lai nhật phương trường” rồi rời đi.
Hồi ức kết thúc.
Lăng Cửu Xuyên và Phong Nhai cùng trở về thực tại, sắc mặt cả hai đều có chút khó coi, nhìn nhau, trong mắt đối phương đều thấy được bão giông cuộn trào.
“Ngươi nhớ được chứ?” – Phong Nhai sau khi âm thầm điều tức một lát thì hỏi.
Lăng Cửu Xuyên gật đầu: “Không giống trận pháp ta từng thấy, nhưng có phần tương tự trận hút vận, hẳn là trận pháp cổ xưa hoặc tàn quyển bị hắn tìm được rồi tự mình bổ khuyết cải biến, mới tạo nên trận hút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4824050/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.