Người trước mắt hốc mắt lõm sâu, thi ban lan khắp khuôn mặt, hai mắt đỏ ngầu, không chỉ sắc mặt đen sì, mà ngay cả đầu ngón tay cũng hiện rõ sắc xanh đen, móng tay và răng đều trở nên nhọn hoắt.
Đây là một dạng của thi biến.
Lăng Cửu Xuyên ngửi thấy trên người hắn toát ra một mùi xác chết mục nát đã lâu, vừa rồi thần thức nội thị ngũ tạng lục phủ của hắn, cũng phát hiện toàn bộ đã bị âm độc ăn mòn, hắn sống không được bao lâu nữa.
Chứng ôn dịch do thi độc phát tác mới vài ngày đã thành dạng này, chẳng phải quá nhanh hay sao? Nàng quay sang nhìn Trí Thượng đạo trưởng, hỏi:
“Đạo trưởng tới sớm, có biết trong thôn này, ai là người đầu tiên bị thi mị cắn không?”
“Là thúc Đại Trụ đó.” Có người đau đớn lên tiếng bước ra, là một cô nương tầm tuổi Lăng Cửu Xuyên, chắc mới bị cắn không lâu, sắc mặt xám xanh nhưng chưa nghiêm trọng như người khác.
Ánh mắt nàng vẫn còn giữ được chút lý trí, Lăng Cửu Xuyên nhìn thấy trên cổ nàng đeo một dải vải bản to, kéo dài đến sau tai, chỉ liếc qua đã hiểu ngay, đây là để bịt miệng mình lại, đề phòng cắn người khác.
“Đại sư, xin người cứu lấy chúng tôi, chúng tôi không muốn chết, ta có thể tự trói mình lại để không làm hại người khác.”
Nói rồi, cô gái siết mạnh dải vải nơi miệng, cả khuôn miệng bị bó chặt không thể cắn ai, rồi nàng buông tay xuống, nói tiếp:
“Là thúc Đại Trụ bị cắn đầu tiên, chính là người trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4824031/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.