Lời Lăng Cửu Xuyên vừa thốt ra — rằng nơi này phong thủy bất lợi, nếu trở về công phủ tĩnh dưỡng tất sẽ chuyển biến tốt hơn — khiến Lư phu nhân cùng Ôn phu nhân không nhịn được mà ló đầu nhìn ra, nghe xong đều sửng sốt.
Ngay khoảnh khắc đó, ánh mắt Lư Duệ Đình lập tức lộ ra hàn quang, bắn thẳng về phía Lăng Cửu Xuyên, nhưng không ngờ đối phương cũng đang nhìn hắn. Ánh mắt nàng so với hắn còn lạnh lẽo và sắc bén hơn, đôi con ngươi đen nhánh ánh lên, phản chiếu hình bóng hắn, tựa như đã nhìn thấu toàn bộ những tư tâm u ám trong lòng hắn.
Chỉ trong khoảnh khắc ấy, Lư Duệ Đình có cảm giác mình bị Diêm Vương điểm danh, lưng lạnh toát, vội cúi đầu, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi.
Lời nàng vừa rồi khiến hắn giật mình, lại cảm thấy uy nghi của bản thân bị thách thức, nhất thời quên mất cả việc che giấu cảm xúc.
Mà ánh mắt đối phương, rõ ràng là đã nhìn thấu điều gì đó!
Hắn bất giác nhớ lại khi hạ nhân đến mời hắn hồi phủ từng nói: là đệ muội bên nhà mẹ đẻ của Ôn Duyệt mời muội muội tới chẩn bệnh — chính là Cửu cô nương của phủ Khai Bình Hầu.
Vị nữ đạo nhân từng chứng đạo Kim Liên, lại bởi chuyện của Vinh gia mà danh chấn kinh thành — không, có lẽ nên gọi là Thiên sư!
Nữ tử này tuyệt đối không thể xem thường, càng không thể so sánh với những quý nữ tầm thường khác.
Chỉ với một lần giao mắt, Lư Duệ Đình đã coi Lăng Cửu Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4824001/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.