Đại nghĩa diệt thân.
Đề nghị sát nhân tru tâm lần này của Lăng Cửu Xuyên khiến điện đường rơi vào tĩnh mịch chết chóc. Chư đạo đưa mắt nhìn nàng, rồi lại nhìn sang gia chủ Vinh gia, cuối cùng ánh mắt rơi lên thân ảnh của Hắc Vô Thường.
Hắc Vô Thường: “……”
Ta chỉ là một hồn quỷ tình cờ tới xem kịch nhân gian mà thôi, các ngươi coi như không thấy ta được chăng? Ánh mắt của gia chủ Vinh gia nhìn Lăng Cửu Xuyên như được tẩm độc, chỉ hận không thể xé xác nàng thành trăm nghìn mảnh, đến cả hồn phách cũng muốn nghiền nát.
Nhưng giờ phút này, lão ta không thể động thủ, cũng không dám.
Lão xưng chính đạo, nếu chỉ vì một câu nói của Lăng Cửu Xuyên mà xuất thủ, nơi đây sẽ chẳng ai dung tha cho lão, huống hồ trong góc tối còn có Hắc Vô Thường của địa phủ đang âm thầm quan sát.
Gia chủ Vinh gia nhìn về phía bóng mờ trong góc khuất, chỉ thấy trước mắt tối sầm, vô thức siết chặt thân mình. Lại nhìn về Vinh Hoàn Huyên đang hôn mê trên mặt đất, hai tay không tự chủ run lên.
Cưỡi hổ khó xuống.
Lăng Cửu Xuyên không hề tỏ ra sợ hãi, trong mắt còn ẩn chứa ác ý sâu đậm.
Muốn dùng đoạn vĩ cầu sinh để bảo toàn cả gia tộc? Đâu có chuyện tốt như thế!
protected text
Không đến mức sống không bằng chết, nhưng với một kẻ ích kỷ và máu lạnh như hắn, tất sẽ nghẹn khuất và phẫn nộ đến cực điểm.
Khóe môi Lăng Cửu Xuyên khẽ nhếch cao hơn, song ý cười không hề chạm đến đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823928/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.