Từ sau khi lão thái gia họ Thôi hồi kinh nhậm chức, lão có nghe phong thanh đôi chút về chuyện của nhà họ Lăng, song không tường tận. Đến khi đặt chân vào phủ họ Lăng, lại chẳng thấy Lăng Cửu Xuyên – người lẽ ra nên đang ở nhà thủ hiếu – trong lòng lão đã có nghi ngờ. Mãi đến khi Thôi thị hôn mê, Lăng Chính Bình cuống quýt sai hạ nhân đi mời người, lão mới thuận miệng hỏi mấy câu.
Dẫu là ngoại tổ phụ, Lăng Chính Bình cũng không tiết lộ quá nhiều về chuyện của Lăng Cửu Xuyên. Không phải đề phòng Thôi lão thái gia giành người, mà là vì việc này liên quan đến chuyện riêng tư của Lăng Cửu Xuyên, ông ta là đại bá, không tiện tiết lộ ra ngoài, cho dù là thân thích bên thê tử cũng không được.
Thế nên Thôi lão thái gia chỉ biết Lăng Cửu Xuyên có chút bản lĩnh, nhưng không rõ sâu cạn. Song lão vốn là cáo già lăn lộn quan trường nhiều năm, xuất thân thế gia, giỏi quan sát sắc mặt, chỉ cần nhìn thái độ của Lăng Chính Bình đối với Lăng Cửu Xuyên cũng đủ biết đối phương đang che giấu điều gì.
Lại thấy Lăng Chính Bình tin tưởng nàng như vậy, gọi nàng về châm cứu xem bệnh mà không mời ngự y, càng khiến lão chắc chắn rằng, Lăng Cửu Xuyên tuyệt đối không đơn giản như lời Lăng Chính Bình nói.
Vừa rồi gặp mặt, lão đã bị khí thế tỏa ra từ nàng chấn động. Lão nhớ mang máng rằng Lăng Cửu Xuyên mới cập kê vào tháng tư, vẫn là một đứa trẻ, lại là nữ nhi, sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823871/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.