Trấn Bắc Hầu đột nhiên phát cuồng, khiến triều thần đều bị dọa đến thất sắc. Điên cuồng nhất là hắn lại dám ra tay với Thánh nhân. May thay Thánh nhân là chân long thiên tử, mang trong mình huyết mạch Đạm Đài, tự có long khí trấn áp, nếu không quả thực hậu quả khôn lường.
Chẳng cần nói đến việc điều tra những chuyện khác, chỉ riêng tội mưu nghịch ấy, Trấn Bắc Hầu đã chắc chắn phải chết, lại còn liên lụy đến toàn bộ gia tộc!
Thẩm Thanh Hà bước ra khỏi đại điện, ánh nắng gay gắt rọi xuống, hắn giơ tay che lên chân mày, nhẹ giọng nói: “Trời đã sáng rồi.”
protected text
Thẩm Thanh Hà thấy ông ta sắc mặt tái nhợt, liền vỗ nhẹ lên vai Hà thị lang, đầy hàm ý sâu xa: “Dù là ý trời hay là do người sắp đặt, Hà đại nhân cũng xem như đã vượt qua một kiếp nạn rồi.”
Hắn vẫn nhớ rõ, người này suýt chút nữa đã cùng nhà Trấn Bắc Hầu kết thân.
Nếu mối hôn sự kia thành, chẳng phải còn oan hơn cả Đậu Nga sao? Song, Thánh nhân đã hạ lệnh điều tra, thân là người suýt trở thành thông gia, Hà đại nhân tất nhiên cũng không thể tránh được việc phối hợp tra xét.
Hà đại nhân lại hỏi: “Ngài từng thấy giấy cháy không lửa chưa?”
Thẩm Thanh Hà nhướng mày: “Sao, Hà đại nhân nhận được loại giấy đó? Vận khí không tệ đâu, có cao nhân phù hộ đấy. Về nhà nhớ thắp hương bái tạ đi.”
Hà đại nhân đối mắt nhìn Thẩm Thanh Hà giây lát, không nói thêm lời nào. Quả nhiên làm đồng liêu với người Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823868/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.