A Phiêu vừa bước vào, tiểu nhân giấy của Lăng Cửu Xuyên liền lặng lẽ bám vào ống quần hắn mà lẻn theo sau.
Hắn cảm thấy có gì đó không ổn, cúi đầu nhìn, bất chợt khựng lại một bước, đúng lúc ấy, vị nam tử có nhã hiệu là Liễu Phong tiên sinh, tên thật là Thịnh Hoài An đã an tọa, ngẩng đầu nhìn sang: “A Phiêu chưởng quầy?”
Chân A Phiêu thoáng đá vào khoảng không, trong lòng âm thầm mắng Lăng Cửu Xuyên hai tiếng, nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười: “Từ lâu đã nghe danh Liễu Phong tiên sinh phong thái bất phàm, hôm nay diện kiến, quả nhiên danh bất hư truyền.”
Hắn chăm chú quan sát người thư sinh nho nhã trước mặt, muốn từ nét mặt hắn ta mà nhìn ra chút đầu mối, nhưng không rõ là do hắn ta làm quan đã lâu nên thâm sâu khó lường, hay là bản thân vốn không có vấn đề gì, mà rốt cuộc cũng không sao nhìn ra điều gì khác thường.
Không đúng, nếu thật sự không có vấn đề, thì cái tên Lăng Cửu kia đã chẳng bày trò như thế.
protected text
Với thân phận là một quỷ hồn, đương nhiên không bị ràng buộc bởi đạo lý của người sống, nếu nàng cúng hắn một chút hương ngon, tự nhiên hắn sẽ tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tận.
Dù sao cũng là người một nhà.
Nghĩ lại, Lăng Cửu Xuyên hẳn cũng hiểu điều đó, thế nhưng nàng vẫn cố tình phái một tiểu nhân giấy đến dò xét, là vì cảm thấy người tên Thịnh Hoài An này có chỗ không ổn? Quả không sai, tuy Lăng Cửu Xuyên và Thịnh Hoài An chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823727/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.