Khi Âu Lạc Trung và Ninh Đại Thuận đến nơi, Lăng Cửu Xuyên đã rửa sạch tay, chuẩn bị tiến vào phòng trong. Hai người vừa nhìn sắc mặt nàng, liền sửng sốt.
Bảo là nghỉ ngơi đôi chút, chẳng hay nuốt viên tiên đan nào, sắc mặt giờ đây so với trước quả thực tươi tắn hơn rất nhiều, ít nhất không còn giống người hấp hối nữa.
Lăng Cửu Xuyên dẫn theo Kiến Lan vào phòng, thấy hai người họ còn muốn theo vào, bèn dừng bước nói:
“Ta phải châm cứu cho sản phụ.”
Cả hai đồng thời khựng lại, có chút lúng túng.
Âu phu nhân nói:
“Ta vào trông, các người cứ đợi bên ngoài.”
Lúc bấy giờ, Ninh thị đã tỉnh, yếu ớt nằm trên giường, bên cạnh là ma ma vú nuôi đang hầu hạ. Nhìn thấy có người bước vào, nàng lộ vẻ kích động, nhưng có lẽ không phải người nàng mong ngóng, ánh mắt lập tức ẩn hiện nét thất vọng.
Âu phu nhân bước nhanh lên phía trước, nói:
“Hảo hài tử, con đã vất vả rồi. Chúng ta đã phái người cưỡi khoái mã về ngoại tổ phủ đón Phách ca nhi trở lại.”
Vài ngày nữa là đại thọ của lão thái gia nhà Âu gia, Âu Phách phụng mệnh đưa những hàng hóa trọng yếu dùng trong yến tiệc về trước, nào ngờ trong nhà lại xảy ra biến cố như vậy.
Ninh thị gắng sức nhếch môi, yếu ớt đáp “Ừm” một tiếng.
“Tiểu thư, đây chính là Cửu cô nương nhà họ Lăng mà lão nô từng nhắc với người, cũng chính là người đã cứu người cùng tiểu thiếu gia. Nay nàng đến đây để hành châm cho người.”
Ma ma họ Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823581/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.