Thần quang phá tan quỷ vụ, lộ ra cảnh tượng thật sự trong phòng sinh.
Mùi máu tanh xộc vào khiến Lăng Cửu Xuyên suýt nữa nôn mửa, nàng vội vàng nuốt một viên đan dược, nhìn rõ tình cảnh trước mắt, sắc mặt vốn đã tái nhợt nay lại càng thêm u ám.
Sản phụ nằm trên giường, hơi thở mong manh, chẳng khác gì ngọn đèn cạn dầu, dường như chỉ còn chút hơi tàn. Bà đỡ và các tỳ nữ, đều ngã quỵ dưới đất, nếu không sinh kịp đứa bé này, chỉ sợ sẽ thành một xác hai mạng.
“Gọi bọn họ dậy, tiếp tục đỡ đẻ.” Lăng Cửu Xuyên ném qua một viên thuốc: “Đút vào miệng sản phụ.”
Tướng Xích cuộn lấy viên thuốc, nhét vào miệng sản phụ tên Ninh thị, rồi dùng nguyện lực hóa thành châm chích vào lòng bàn tay nàng. Nàng rên khẽ một tiếng, nhăn nhó vì đau.
Tướng Xích chẳng mảy may quan tâm, dùng cùng một phương pháp đánh thức bà đỡ.
Bà đỡ sớm đã bị quỷ khí kỳ dị trong phòng sinh dọa cho hồn vía lên mây, vừa tỉnh dậy liền la hét thất thanh, đòi về nhà.
Tướng Xích tát cho một cái như trời giáng, gằn giọng quát ngay bên tai bà: “Lập tức đỡ đẻ cho nàng, bằng không lão tử giết ngươi!”
Bà đỡ đau đến khóc lóc thảm thiết, thân thể mềm nhũn – bà thực sự sợ đến không còn sức mà làm việc nữa.
Lăng Cửu Xuyên liếc mắt nhìn quanh, nói: “Tướng Xích, ngươi dùng nguyện lực giữ vững sinh mệnh sản phụ, đừng để nàng tắt thở.”
Nàng quay đầu nhìn về phía tên tiểu quỷ đang nằm bò dưới đất, cặp mắt đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823575/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.