Sâu trong khu rừng, một thân ảnh chớp động giữa hàng cây, thân ảnh kia đang tăng tốc lại thoáng quẹo, di chuyển không theo bất kỳ một quy tắc nào. Một con yêu thú cấp hai, hồng mao chồn từ góc cây lao ra, thân ảnh kia một đao chém nó thành hai nửa cũng không dừng chân tiếp tục phóng đi. Thân ảnh đó chính là Lý Thiên, sắc mặt hắn giờ đây cực kỳ khó coi, phải nói là hắn đã dùng mọi biện pháp vẫn không cách nào thoát khỏi cái bóng bám theo phía sau. Mặc dù quay đầu không nhìn thấy bất cứ điều gì khác lạ nhưng Lý Thiên luôn cảm nhận thấy sinh vật đó luôn theo sát hắn.
Lý Thiên cố tra cứu tư liệu trong đầu vẫn không cách nào biết sinh vật kia là yêu thú gì, trên người nó không tìm thấy yêu hạch chẳng lẽ đã đạt tới yêu thú cấp năm. Lý Thiên lưng đổ mồ hôi lạnh, trong đầu cấp tốc nghĩ biện pháp, nhưng vẫn vô kế khả thi. Trước sức mạnh tuyệt đối mọi mưu kế tầm thường đều vô tác dụng.
Thân hình dừng trên một cành cây cổ thụ, hai mắt bất giác nhìn về một hướng, dưới ánh trăng lờ mờ soi sáng một khoảng rộng được bao trùm trong làn sương mù mờ ảo ẩn hiện cảnh sắc kỳ lạ, trong sương mù bỗng lóe lên một ánh chớp vặn vẹo kéo dài rồi biến mất. Lý Thiên theo ánh chớp tan biến, hai mắt hắn mở to, nở nụ cười bí hiểm, có vẻ hắn có thể lợi dụng mê trận kia một phen.
"Tiểu hổ ngươi chơi ta nhiều như thế, nhưng lần này ngươi có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuyen-ma-kinh/3833329/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.